16

640 66 11
                                    

"anh han, tôi đã điều tra, thì bố của anh hwang không chỉ có bạo lực gia đình hay đánh bạc, mà cũng có dính líu tới buôn bán ma tuý nữa... tôi rất tiếc, nhưng ông ta sẽ phải ngồi tù."

jisung giật thót, nhưng changbin đã nhanh chóng tiếp lời.

"anh hwang sẽ không bị quy vào tội bao che. vì anh ấy là đối tượng bị... ờm... ảnh hưởng tiêu cực bởi ông hwang..." jisung thực cảm ơn thám tử seo đã sử dụng từ này, chứ nếu không thì có chúa mới biết cậu có phi đến sở cảnh sát mà bóp chết tên khốn kia hay không. "và ông hwang rất may là âm tính với ma tuý, nên chỉ có thể kết luận rằng ông ta đã tham gia vào một số thương vụ bất hợp pháp mà thôi."

"thực sự cảm ơn anh, anh seo à. tôi không biết làm như thế nào mới có thể đền đáp cho anh."

"ôi, không cần khách sáo!" changbin vui vẻ khoát khoát tay. "cũng nhờ anh mà tôi mới dò ra được hai ổ tàng trữ số lượng lớn chất gây nghiện trái phép, nên hôm qua đã được thăng chức rồi! tôi mới là người nên cảm ơn. nếu được, cho tôi mời hai người một bữa nhé? anh còn nhớ người chủ thuê lee minho không? anh ta mới mở một nhà hàng nhỏ ở ngay bên cạnh quán cà phê lần trước, bây giờ do anh bang tiếp quản. tôi có thử qua rồi, ngon lắm! a, chào anh hwang! chúng tôi cũng vừa nhắc đến anh xong. buổi thẩm vấn như thế nào rồi?"

"thoải mái hơn tôi tưởng." vừa mở cửa vào căn phòng một phát là hyunjin sà ngay vào vòng tay của hôn phu mình, mặc dù cậu thấy ánh nhìn của changbin có vẻ hơi bị tổn thương một tí. "họ chỉ hỏi tôi một vài câu thôi, và... hình như bố tôi bị kết án tù?"

"vâng... điều đó là không thể tránh được, nhất là khi có dính líu tới ma tuý..."

"ít nhất thì ông ta cũng không hút... coi như là làm ơn làm phước cho thằng con này đi." jisung siết chặt lấy hyunjin thêm một chút, và thả nhẹ một chiếc hôn lên đỉnh đầu cậu. giờ thì mặt changbin lộ ra vẻ tổn thương rõ rệt.

"trời ơi, tôi vẫn còn ở đây đấy nhé..."

cả ba người cùng bật cười, thong thả bước ra khỏi sở cảnh sát.

"sẵn tiện, nếu anh muốn biết, thì anh kim seungmin đã kháng cáo thành công. 3 tháng tù."

————————

"tất cả nâng cốc, vì anh kim, và vì câu chuyện tình kết thúc có hậu của hai người ngồi bên cạnh tôi đây."

"lạy chúa, bang christopher chan, anh làm ơn làm phước bỏ cái chai xuống trước khi tự đổ bia vào đầu mình."

mọi người cùng bật cười, và cùng cụng ly dưới ánh đèn mờ mờ của quán ăn buổi đêm.

"tôi chưa say, lee minho-ssi, em không cần phải lo lắng thế."

"tôi mà thèm lo cho anh hả? tí nữa anh mà làm đổ bia ra quán thì thằng nào đi dọn cho tôi? hay lại nôn thốc nôn tháo ra thêm vài bãi nữa?"

một tràng cười sảng khoái lại bật ra từ 8 con người đã hơi ngà ngà men bia. seungmin dù có hơi hốc hác đi một chút, nhưng trông vẫn rất vui vẻ. ở tù 3 tháng để trả thù cho anh em, lẫn cha mẹ của người đã giúp mình tìm luật sư giỏi và thanh toán toàn bộ chi phí, kể ra cũng đáng lắm. chủ tiệm bánh felix, có vẻ như xỉn nhất hội, nhất quyết dúi cho mỗi người một túi đồ ngọt to sụ với lý do làm quà kỷ niệm họp mặt và tiện thể nhờ giới thiệu với họ hàng tiệm của mình luôn. bác sĩ jeongin thì rất tranh thủ xin chữ ký với chụp ảnh cùng thần tượng. cậu cũng luôn miệng hỏi chuyện seungmin, và seungmin thì không ngần ngại chia sẻ về "trải nghiệm" của mình, nghe kỳ thú như mới đi thám hiểm về ở đâu. vị thám tử changbin vẫn còn chăm chú vào cuộc cãi cọ đầy hường phấn của chủ thuê minho cùng chủ quán bang chan, vì chỉ cần đánh mắt sang trái một chút thôi là sẽ thấy một khung cảnh còn thắm lụa hơn nữa.

[hyunsung] your nameNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ