17

276 17 2
                                    

- Được, tôi biết rồi - Taehyung cúp máy, anh quăng điện thoại lên sopha.

Yoongi ngồi cách đó không xa, cậu khoanh tay bắt chéo chân, 2 mắt nhắm lại tựa lưng vào ghế.

- Này! Cậu ngủ sao? - Taehyung đi đến đá vào chân cậu.

Yoongi vẫn không mở mắt, giữ nguyên vị trí, không nhút nhích.

Taehyung mím môi, anh đến gần, chống 2 tay lên 2 bên tay cầm ghế cậu đang ngồi, anh đưa mặt mình sát đến mặt cậu.

Yoongi cảm nhận được hơi thở của anh gần đến mình, cậu chầm chậm mở mắt.

Anh nhìn cậu, bằng một ánh mắt mạnh mẽ. Yoongi trong phút chốc, khi chạm vào ánh mắt anh, cậu trở nên run rẫy.

- Anh đang làm gì vậy? - Cậu đẩy anh ra để đứng dậy, nhưng nhanh chóng bị anh đẩy mạnh xuống ghế, một lần nữa cậu bị khoá chặt trong vòng tay anh.

- Cậu nghĩ mình có thể chống cự lại tôi sao? - Anh bình tĩnh lên tiếng.

- Anh...

- Tôi đưa cậu đến đây, làm tất cả mọi thứ, cậu không hiểu được thành ý của tôi sao? - Taehyung ngắt ngang lời cậu - Yoongi à, cậu thật sự không thấy được sự hối lỗi của tôi sao?

Yoongi cúi mặt - Thành ý mà anh nói là gì? Anh đang chơi đùa với tôi sao? Thời gian qua anh không kiếm được ai khác sao? Tôi... không phải là Yoongi như ngày xưa nữa..

Anh đứng thẳng người, anh quay lưng nhìn về phía cậu.

- Tôi không chơi đùa với cậu...

- Anh có biết anh đang làm gì không? Anh mạnh miệng tuyên bố tôi là người yêu của anh!? Khi anh nói lên điều này anh có nghĩ đến cảm nhận của tôi hay không? - Yoongi nhấn mạnh từng chữ.

- Cậu đã bỏ tôi đi Yoongi à! Người có lỗi trong mối quan hệ của chúng ta là cậu! Bây giờ cậu lại muốn tôi để ý cảm nhận của cậu để mở miệng sao? - Taehyung tức giận quay sang nhìn cậu nói.

- Anh gọi mối quan hệ của chúng ta? Chúng ta từ lâu đã không có mối quan hệ gì rồi! - Yoongi đứng dậy một cách tức giận.

- Đó chỉ là suy nghĩ và quyết định của riêng bản thân cậu, còn tôi chưa từng thừa nhận, trong tôi lúc nào cũng có vị trí của cậu... - Taehyung đi đến nắm chặt lấy 2 vai cậu - Cậu bỏ đi chỉ vì tôi từ chối cậu, chỉ vì như vậy cậu bỏ tôi đi, điều này không thể chấp nhận được!

Yoongi không cầm được nước mắt, cậu ngước đôi mắt đầy nước lên nhìn anh - Vậy thì... tôi biết phải làm sao đây.... tôi phải làm sao....

Lòng anh từ nóng giận lập tức nguội đi khi nhìn thấy những giọt nước mắt của cậu.

- Anh yêu anh Jimin... tôi không thể giả vờ như chưa từng xảy ra chuyện gì mà đối diện với anh...

Anh chầm chậm đưa tay, chạm nhẹ lên má cậu, lau đi giọt nước mắt đang chảy xuống. Anh nhẹ nhàng, sợ cậu sẽ đẩy tay mình ra. Nhưng khác với những gì anh suy nghĩ, Yoongi đứng im, ngoan ngoãn cho anh chạm vào má mình.

Cậu nhắm mắt - Taehyung à, anh biết không? Cái cảm giác đó... nó đau lắm... tôi không chịu được đâu...

Taehyung thở dài - Cậu đau... tôi cũng đau nhưng so với cậu nỗi đau của tôi còn hơn gấp ngàn lần...

[KookMin] [Chuyển Ver] Khoảng Cách Giữa 10cmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ