Vài ngày sau sự kiện đó Park Jisung vẫn chưa quen lắm, đôi ba lần vẫn dùng kính ngữ với cậu. Thần Lạc cười mỉm nói, không sao đâu, cậu cứ từ từ quen là được rồi.Trong giờ học Park Jisung có hơi không tập trung, Thần Lạc huých cùi chỏ vài người nó, đưa mảnh giấy nhỏ qua, trong đó viết mấy chữ xiêu vẹo. Cậu đang nghĩ gì thế.
Park Jisung lắc đầu, nhỏ giọng nói không nghĩ gì cả.
Ngày mai được nghỉ cậu có muốn cùng đi chơi không.
Đi đâu.
Thần Lạc nói không biết, dù sao thì cùng đi chơi mà, cái quan trọng là đi cùng nhau kìa.
Park Jisung vừa muốn mở miệng đã bị giáo viên gọi tên cả hai. Chung Thần Lạc, Park Jisung, thầy còn đang bận giảng bài hai trò ở dưới thầm thì cái gì đấy.
Chung Thần Lạc giơ tay lên, em xin lỗi thưa thầy, là vì em chưa rõ tiếng Hàn lắm, có nhiều từ em không hiểu nên mới hỏi bạn Jisung ạ. Nói xong còn chớp chớp mắt mấy cái, làm ra vẻ như là thầy đã hiểu lầm chúng em rồi khiến giáo viên cũng mềm lòng. Vậy được rồi, nếu có chỗ nào không hiểu tan học có thể đến hỏi lại thầy.
Thần Lạc rất thông minh. Lần đầu tiên nó ý thức được kỹ thuật diễn xuất của bạn mình bá cháy con bọ chét, nói dối còn không đỏ mặt.
Lúc tan học, Thần Lạc nghiêng người sang bàn học của nó, bốn mắt nhìn nhau. Cậu nghĩ ra chưa.
Khu vui chơi, chúng ta đi khu vui chơi đi.
Thần Lạc mua nhầm vé vào cửa rồi, ý của Park Jisung là khu giải trí nhỏ ngày bé mình hay đi ấy kìa, không biết sao lúc nói lại thành ra khu vui chơi, mà Thần Lạc cũng thật sự mua vé của khu vui chơi luôn.
Cả hai ngồi tàu điện ngầm rồi đến một chặng xe bus mới đến được khu vui chơi. Cả hai nhìn mấy trò chơi ở đó, Thần Lạc thì phấn khích đến độ liên tục vỗ tay, còn Jisung thì ôm đùi nói chúng ta không chơi có được không. Thần Lạc nhìn nó với ánh mắt không thể tin nổi. Không lẽ chúng ta đến đây để đi dạo đó hả.
Từ tàu lượn siêu tốc cho đến trò ngồi ghế rơi tự do cậu đều chơi rất vui, Park Jisung ngồi chờ ở phía dưới cũng có thể nghe thấy âm vực cá heo do Thần Lạc tạo ra. Chơi xong muốn lượt cậu chạy xuống lối vào kéo tay nó nói, cái này so easy nhưng mà đảm bảo sẽ dọa cậu chết khiếp luôn. Park Jisung thở dài, tớ đã nói rồi mà, khu trò chơi nào đóng cửa vào 5 giờ chiều đều đáng sợ hết.
Vậy thì đi chơi vòng xoay ngựa gỗ nhé, nhưng mà cậu có thể chơi trò đó cả ngày được à. Sau một hồi dỗ dành thêm dụ dỗ, Park Jisung đồng ý chơi trò tàu hải tặc dành cho con nít, Thần Lạc ngồi ở hàng cuối cùng, để nó ngồi một mình ở hàng giữa với một đám nhóc tì. Park Jisung sắp khóc đến nơi nói, Thần Lạc, Thần Lạc, cậu mau lên đây với tớ đi.
Thật sự là sắp khóc rồi, khóe mắt cũng có nước lấp lánh, thế mà Thần Lạc thật sự đi lên ngồi với nó. Tàu hải tặc bắt đầu chuyển động, Park Jisung hoảng sợ nắm chặt lấy tay cậu; trong sự phấn khích tột cùng của đám trẻ con xung quang, Chung Thần Lạc nói với nó, Jisung, mở mắt ra đi.

BẠN ĐANG ĐỌC
SUNGCHEN • Anh Trai Trong Trứng
FanfictionTên gốc 哥哥扭蛋 Tác giả Justanomarlplayer Bìa: ivressardor Tên của truyện dịch ra sẽ là Oniichan, gacha. Đây là một series phim của Nhật, kể về chuyện một cô bé rút ra mấy ông anh trai trong mơ ước từ chiếc máy Oniichan Gacha. Nguyên gốc trong phim t...