21.

377 43 3
                                    

"sunflower coffee"

"anh changbin, em ở đây"

"em đến lâu chưa, nay giảng viên cho ra muộn quá"

"không sao, em mới đến thôi"

"rồi có chuyện gì muốn nói mà nghiêm trọng vậy?"

"anh gọi nước đi đã"

....

"rồi có chuyện gì em nói đi"

"em...anh..."

"em không sao chứ? có không khỏe chỗ nào không?"

"sao ấp úng vậy?"

"em xin lỗi changbin.."

"xin lỗi? sao lại xin lỗi?"

"em xin lỗi vì đã nói dối"

"thật...thật ra em không hề làm đồ ăn gì cho anh cả"

"em đã nói dối."

"em đã nhận đó là của mình khi anh hỏi..."

"hyunjin"

"tại sao?"

"em không biết nữa, có thể là do ghen tị"

"khi thấy anh vui vẻ nhận đồ ăn rồi còn hiểu lầm đó là do em làm, em đã rất khó chịu"

"hóa ra có nhiều người thích changbin đến vậy, thậm chí còn biết được khẩu vị của anh, điều mà em luôn tự hào là chỉ mình em rõ nhất"

"em không kìm được lòng mình mà nói dối"

"changbin...em xin lỗi"

"hyunjin..."

"anh không cần phải nói gì cả đâu"

"em biết là em sai, em cũng rất dằn vặt bản thân"

"nếu biết người bạn đó là ai, em sẽ đi xin lỗi."

"em không muốn ai phải tổn thương cả"

"hyunjin, nghe này"

"ngẩng mặt lên nhìn anh hyunjin"

"vâng"

"đứa ngốc này, haizz"

"cảm ơn em vì đã nói ra"

"cảm ơn vì đã thật lòng với anh"

"nếu em không nói sự thật, anh cứ mãi hiểu lầm thì người tổn thương nhất không phải anh mà chính là người đó"

"anh không biết người ta là ai nhưng việc vứt bỏ công sức tình cảm của họ là điều không đúng"

"thật ra anh đã tính không nhận nhưng vì nghĩ đó là em nên cứ mỗi ngày khi có người đem đồ ăn tới anh lại vui vẻ nhận lấy rồi ăn hết. thậm chí còn đem khoe trên mạng xã hội, thứ mà trước giờ anh chưa từng làm"

binsung | textfic | but it has you.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ