12. Vì em ghen mà

477 62 0
                                    

Dạo này Seokjin rất hoang mang, anh cảm thấy có một thứ gì đó lạ lắm đang diễn ra trong ký túc xá Bangtan. Thân là anh cả kiêm luôn nồi cơm điện chất lượng cao của Tập đoàn Chống đạn, Seokjin cảm thấy bản thân có trách nhiệm phải điều tra rõ xem cái quái gì đang diễn ra.

Bắt đầu từ mấy thằng em của anh.

Để xem nào, Yoongi vẫn bình thường, vẫn làm tổ trên chiếc ghế sofa quen thuộc của nó, không thì mò vô studio viết mấy bài hát thất tình (không có bồ mà viết nhạc tình hay ghê, Seokjin respect you). Kookmin sau giờ luyện tập thì chúi mũi vào game, thỉnh thoảng còn vì ăn thua mà hai thằng lao vào đấm nhau, mà kết cuộc luôn là thằng út cơ bắp hớn hở đè lên cái mông tròn ủm của Jimin. Vhope thì… e hèm, y như live-action của câu thành ngữ “Phụ từ tử hiếu”, Hoseok đi đâu Taehyung cũng bám theo, mè nheo suốt ngày. Về vấn đề này, Seokjin sẽ complain sau.

Ủa, còn một thằng ôn nữa đâu rồi?!

Seokjin thấy một bóng đen bay vù qua trước mặt, lén lút nấp sau chậu cây cảnh, phóng ánh mắt bất thiện về phía hai anh em nhà Hổ Sóc đang xem phim ở phòng khách.

Seokjin từ tốn cầm lên chiếc chảo đá size 32cm chuyên dụng để chiên cơm, vung một đường ưu nhã vô đầu kẻ khả nghi.

“Ui da!!!”

Namjoon ôm đầu gào lên, thành công thu hút sự chú ý của năm ông thần trong phòng khách. Hắn lúng túng cười trừ, sau đó nhanh như chớp kéo Seokjin vào phòng đóng rầm cửa lại.

“Anh làm gì thế?! Phá hư chuyện của em rồi.”

Namjoon cằn nhằn trong khi Seokjin trố mắt nhìn vô cái chảo đá bị nứt một đường rõ to. Đầu thằng này cấu tạo bằng chất liệu gì vậy chời?!!!

“Chuyện của mày là chuyện gì mà có vẻ lén lén lút lút vậy?!”

“Em đang theo dõi thằng Tae, tìm cơ hội trả thù nó vụ hôm trước nó vì Hoba mà cho em đi ngủ lang.”

“Hóa ra âm khí trong nhà mấy bữa nay là từ mày mà ra. Theo dõi lâu vậy rồi nghĩ ra được cách gì trả thù chưa?!”

“...” Namjoon lắc đầu thấy thương. Seokjin thở dài:

“Tao tiếc cho cái IQ 148 của mày. Học cho giỏi vô, tiếng Anh tiếng U đồ nói như sấm mà chả biết một chút gì mùi đời cả.”

“Đại nhân xin chỉ giáo.”

Namjoon tươi cười nịnh nọt. Seokjin ngồi chễnh chệ trên ghế sofa, hất hàm:

“Chú mày nói anh nghe xem, với thằng Tae thì điều gì là quan trọng nhất?!”

“Liêm sỉ?!” Namjoon nhanh nhảu, nhưng bị Seokjin khinh thường gạt ngang.

“Đức tính đó của thằng Tae từ khi gặp Hobi đã bị tuyệt chủng rồi.”

“Vậy thì thức ăn?!”

“Thằng Tae chứ đâu phải thằng Kook.”

“Vậy thì… nhan sắc?!”

Seokjin vuốt mặt.

“Nhan sắc anh mày mới đáng giá, cỡ nó thì ăn nhằm gì... Mà nãy giờ sao mày trả lời tào lao không vậy?!”

“Đùa với ông anh chút thôi.” Namjoon cười xòa “Chứ ai mà chẳng biết thứ trân quý nhất đời thằng Tae chính là Jung Hoseok?!”

[Hoàn][VHope] CRUSH ON YOUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ