• tôi có xứng đáng với điều đó không ?
Bối cảnh : ở thời học sinh, cả hai vẫn học chung trường như bản gốc ,chỉ là hoàn cảnh gia đình của Komori là do tôi sắp đặt ra.
______________________________
Tôi là Komori Motoya, tôi đang đơn phương một người là người em họ của tôi - Sakusa Kiyoomi nhưng liệu một người như tôi đủ xứng đáng để đơn phương người kia ?
"Motoya ,cậu ổn chứ ?" Sakusa hỏi Komori khi thấy cậu ấy bất động được một lúc.
"À....không sao không sao..." cậu hoàn hồn trả lời và nở nụ cười như thường lệ.
Khi Sakusa đã xác định là Komori người anh họ của mình ổn thì cả hai lại tiếp tục đi về nhà.
Khi Sakusa đã về với tổ ấm của cậu ấy còn Komori..cậu còn đang đứng trước cửa nhà mình lo lắng là có nên vào hay không ? Nhưng nghĩ tới nghĩ lui đây là nhà cậu không về nhà thì đi đâu ? Nhẹ nhàng đẩy chiếc cửa.
"Con về rồi đây" cậu khẽ lên tiếng.
Bên trong căn nhà tối đen như mực ,không một chút ánh sáng ,không một miếng ánh đèn tràn đầy đầy u ám.
Đóng chiếc cửa lại ,hít một hơi thật sâu rồi bước tiếp, phòng khách ngập mùi bia và rượu các chai lăn lóc khắp sàn ,chỗ nhà bếp thì lộn xộn dĩa ,bát chưa rửa ,cậu đã dọn dẹp hôm qua mà hôm nay nó lại bừa như này.Đi từng bước lên chiếc cầu thang gỗ ,cậu đi ngang qua phòng ba mình liếc nhìn qua chiếc cửa còn hé chưa đóng kín ,ông ấy đã ngủ say còn căn phòng nó tràn đầy chai rượu ,giấy và hồ sơ dĩa thức ăn ,đồ quần áo. Cậu nhanh chóng đi đến căn phòng của mình ,bước vào phòng đặt chiếc cặp xuống ,ngã lên chiếc giường em ái sau một ngày dài đến trường.
Tư thế nằm nghiêng ,tay đang ôm chặt chiếc gối. Vài tháng trước ba mẹ cậu đã cãi nhau và đòi ly hôn, cậu chỉ có thể núp sau cánh cửa mà không thể ngăn cản, ra tòa ba cậu dành quyền nuôi cậu còn về mẹ cậu thì chẳng có một chút tung tích gì .
Đột nhiên cánh cửa phòng cậu bật tung ra ,ba cậu đã tỉnh dậy ông đùng đùng đi lại không do dự nắm lấy tóc cậu lôi cậu đứng dậy ,ông thẳng tay tát cho cậu mấy phát vào mặt rồi lại quăng cậu ra sàn. Đầu cậu đập xuống sàn làm đầu óc hơi choáng. Sau một hồi bị chính người cha mình đánh đập và chửi rủa thì cuối cùng ông ấy cũng chịu đi ra ngoài.
Từ từ chống tay đỡ bản thân mình ngồi dậy ,cậu đau nhức khắp người nhất là những chỗ hồi nãy bị đánh. Cậu không khóc ,cũng không một chút phản kháng có lẽ cậu đã quá quen với việc này. Sau khi ly hôn ba cậu bị xuống tinh thần làm việc xa sút ,ông ấy hay nổi giận và những nỗi giận ấy luôn đổ hết lên đầu cậu, ngày nào cũng như ngày nào bị chính ba ruột mình đánh không thương tiếc , một thời gian sau nó trở thành một áp lực lớn của cậu ,cậu chẳng biết làm gì để hết buồn mà vô thức lại làm hại chính mình. Cậu thường vô thức cầm dao cắt từng đường nhỏ trên người ở những chỗ ít ai thấy dù có tập bóng hằng ngày, máu rỉ từ các vết thương chằng chịt khắp cơ thể, những chỗ dễ bị thấy thì nó lại không một vết xước.
________
Sáng hôm sau cậu vẫn đi học bình thường coi như việc hôm qua chưa từng sảy ra.
BẠN ĐANG ĐỌC
[SakuKomo]<Nào, tình yêu của một con chồn với một con chồn !!>
FanfictionOCC(?) Khả năng cao rất OCC ,không thích xin đừng đọc, cảm ơn. Mỗi chap mỗi câu chuyện khác ,tất cả là tình yêu của 2 con chồn dành cho nhau. Nào ,cùng tôi hít cặp này thôi !!!