.
.
.
.
.
.
.
.
Cũng đã rất lâu rồi,từ cái ngày hắn và cậu gặp nhau lần cuối. Hắn vẫn còn nhớ rõ gương mặt lúc đó của cậu, có phẫn nộ... Có đau khổ...Lại mang một chút căm hận...Và... Sự chán ghét...
Nghĩ lại cũng thật buồn cười,hắn tương tư cậu từ lúc nhận thức được cái từ "yêu" là gì,không phải tình anh em,đó là tình yêu,tình yêu thật sự... .Dù biết khối tình cảm này rất trái với quy luật, biết rằng cậu là con trai...Còn là em trai của mình....Hắn cứ mặc kệ.Để rồi không hiểu lí do gì lại phản bội lòng tin yêu của cậu, về phe cộng sản,sau bao lần chiến tranh, lập lại hòa bình,rồi việc Ussr tan rã... Tới bây giờ hắn chưa hiểu nữa... Có lẽ... Cách li mình khỏi người đó sẽ khiến tình cảm này dừng lại chăng-?
...Nhưng hắn đã thực sự phạm phải một sai lầm rất lớn.
Chẳng những không dừng cái cảm xúc ghê tởm này,hắn lại càng đâm đầu vào nhớ cậu nhiều hơn...Nhớ nụ cười của cậu, nhớ lời nói ngây ngô mang lại hơi ấm cho trái tim nhỏ nhoi này,nhớ... Tất cả mọi thứ liên quan tới cậu...Dạo này hắn cảm thấy rất kì lạ, tâm trạng mỗi ngày đều thật tồi tệ, đêm nào cũng mơ thấy cậu.. Nỗi tương tư chất đầy trong lồng ngực,hóa thành những cánh hoa tuôn đầy ra nơi cuốn họng... Hanahaki...
-" Hm... Nếu cậu không biết thì căn bệnh này có hai cách chữa.Thứ nhất, tỏ tình và được người mình yêu chấp nhận.Thứ hai, phẫu thuật lấy những hạt giống hoa ra khỏi lòng ngực,nhưng tình cảm của cậu cũng sẽ biến mất.Nào nào, đừng gấp gáp, cứ bình tĩnh a-"
China ngồi cạnh giường của North Korea mà giải thích với vẻ mặt có chút buồn bã.Anh biết,tên cứng đầu này chắc chắn sẽ chọn đối mặt với tình cảm của mình.Mà người hắn thích là ai? Anh biết tỏng chắc chắn cậu ta sẽ chẳng bao giờ chấp nhận.Nhưng thôi, cứ mong là hắn ta lau mắt cho sáng lại mà vứt bỏ cái tình cảm này đi...
"- Đừng nói dài dòng, anh biết tính tôi mà nhỉ? Đôi khi đối mặt còn hơn trốn tránh, lỡ cậu ta sẽ thương hại mà bố thí cho tôi một chút tình cảm thì sao~?"
North Korea rút điếu thuốc, nhẹ châm một tia lửa rồi rít một hơi.Hắn nghĩ kĩ lắm rồi, lần này coi như không được thì trả giá bằng mạng thôi?Cứ như một ván cược,dù gì hắn cũng chả còn gì để tiếc nuối ngoài cậu.
"- Haizz.. Nếu cậu đã nghĩ kĩ thì thôi vậy, tạm biệt..."
China bất lực.Anh thở dài,nói lời chào rồi bước khỏi phòng, lần này muốn cản cũng chả được, anh lại sắp mất đi một người bạn rồi...
"-...Tạm biệt"
Hắn vẫy tay tạm biệt người bạn của mình,đem điếu thuốc còn lửa đỏ bỏ xuống gạt tàn. Ga giường hôm nay màu trắng, nhuộm chút màu đỏ cùng những cánh hoa bồ công anh nhuốm máu...
"-Pft... Đã tới nước này rồi, thành thật với bản thân sẽ tốt hơn..Nhỉ-?"
North Korea nằm trên giường, lồng ngực co thắt lại vì đau.Cuốn họng tràn ra những đóa hoa hồng đỏ thẵm hòa nguyện cùng máu tươi rơi rớt trên bàn tay gầy đến cùng cực vì mấy ngày qua không ăn trọn vẹn được bữa nào...Cũng đã một tuần kể từ ngày căn bệnh này bắt đầu phát triển nặng, hắn cứ nói là sẽ đối mặt, cuối cùng lại không dám, để cho những cơn đau dày vò bản thân đến chết đi sống lại... Mà thôi, đã tới lúc rồi...
BẠN ĐANG ĐỌC
[Countryhumans] Love you to moon and back~
FanfictionMột fic lập ra để vã hàng Countryhumans