Chương 5

4.3K 209 0
                                    


Chương 5: Đào Tâm, cậu bị ngốc sao?

Căn nhà chính này do ba của Lý Quân trước khi mất để lại, là nhà tổ suốt mấy đời. Sau đó Lý Quân dời ra ở riêng cùng Đào Tâm, chỉ còn Hà Mai ở lại lo hương khói cho tổ tiên. Phòng làm việc mà Hà Mai nói là căn phòng nhỏ bên cạnh phòng thờ mà khi còn sống ba anh hay dùng. Ba Lý Quân khi còn sống cũng là người theo ngành giáo dục nhưng ở cấp cao hơn Hà Mai rất nhiều. Nhà họ Lý nhiều đời theo nghiệp dạy học, đến đời Lý Quân thì không còn theo chân cha mẹ nữa.

Lý Quân vừa bước vào căn phòng đã cảm thấy căng thẳng, nơi này lúc nhỏ là nơi Hà Mai thường dùng để giáo huấn anh, Lý Quân đối với căn phòng này có rất nhiều ký ức không tốt đẹp cho lắm.

"Ngồi xuống ghế đi."

Hà Mai đi thẳng một đường đến bộ ghế da trong góc, ngồi xuống vẫy tay gọi Lý Quân. Lý Quân đi đến ngồi bên cạnh bà. Anh biết Hà Mai rất thích Đào Tâm, Hà Mai không có tư tưởng cổ hủ, cũng không quan tâm việc Đào Tâm là con trai không thể sinh cháu cho bà, cứ như vậy mà hân hoan đón đứa con dâu này vào cửa rồi thương yêu cưng chiều như con ruột.

"Sao lại đòi ly hôn?" - Giọng nói của bà vẫn rất nhẹ nhàng, không thể nghe ra chút tức giận nào.

"Con tìm được người mình thích rồi, con muốn theo đuổi cô ấy, mẹ à một cuộc hôn nhân không còn tình cảm sẽ không hạnh phúc đâu."

Lý Quân cũng không thể nói là anh không yêu Đào Tâm, ban đầu cũng là Lý Quân xin Hà Mai cho anh cưới Đào Tâm. Hiện tại ly hôn, nói anh không còn tình cảm đã nhượng bộ cho Đào Tâm một bước, cái mác bội bạc này để anh gánh lên vai cũng không có vấn đề gì.

"Lý Quân, con biết... Đào Tâm là một đứa trẻ tốt. Con yêu thương nó một chút, dùng trái tim để tiếp cận nó, con sẽ thấy được bản chất tốt đẹp của nó"

Những lời này đều là lời trong lòng Hà Mai giữ lại rất lâu, chỉ là không ngờ ngày phải nói ra miệng lại đến nhanh như vậy. Lý Quân trong lòng nóng nảy, không chú ý đến lời nói khác thường của mẹ, chỉ một lòng một dạ muốn bà đồng ý cho mình ly hôn với Đào Tâm.

"Như vậy thì mẹ cũng không thể ép con bên cạnh một người con không còn yêu thích chứ. Cậu ấy tốt là chuyện của cậu ấy, con không thể vì cậu ấy tốt mà ngược đãi cảm xúc của bản thân."

Nén lại sự bực tức trong lòng, Hà Mai thở dài lên tiếng:

"Con cũng không thể...."

"Không thể, không thể, không thể, mẹ à con mới là con mẹ, con mới mang họ Lý, không phải cậu ta. Mẹ có thể nghĩ cho con mẹ một chút không"

Lý Quân cắt đứt lời Hà Mai, giọng nói vội vàng nhưng trầm thấp. Hà Mai giáo dục Lý Quân rất tốt, anh lớn lên không chỉ mang dáng vẻ vừa mắt mà còn là người điềm tĩnh, bản chất của Lý Quân rất ôn nhu, cũng không dễ nổi nóng. Kể cả lúc này, Lý Quân vẫn dùng giọng điệu nhẹ nhàng trả lời bà, nếu nghe kĩ chỉ nghe được chút vội vàng bên trong lời nói.

Nhìn con trai kiên quyết muốn ly hôn, Hà Mai nắm chặt cạnh ghế da. Bà âm thầm quyết định, có những chuyện không thể giấu Lý Quân, nếu đứa con này của bà có thể yêu thương Đào Tâm một đời thì những sự việc đó cũng có thể theo bà an tâm sang thế giới bên kia. Hà Mai lại không ngờ Lý Quân đối với đứa trẻ Đào Tâm này không nảy sinh được tình cảm, còn muốn kết hôn cùng người khác.

[BL/SINH TỬ] ĐÀO TÂM, ĐỪNG KHÓC!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ