2

258 37 9
                                    

Kim Seungmin 5 tuổi, em tò mò về thế giới xung quanh mình, một thế giới bao la rộng lớn mà em tin rằng luôn luôn, ở bất cứ nơi nào, đều tồn tại hạnh phúc

"Min hyung!"

Seungmin nhìn anh với đôi mắt lấp lánh ngây thơ, hai má phúng phính màu trắng sữa và đôi bàn tay bụ bẫm đang bám lấy cổ áo anh. Seungmin bé nhỏ lọt thỏm trong vòng tay của Minho, giọng nói ngọt ngào như mật ong đủ khiến anh tan chảy

"Sao vậy Seungminie?"

"Hôm nay em đã được cô giáo dạy về ý nghĩa của các loại hoa"

Minho đưa tay lên bẹo má Seungmin, cảm giác mềm mại như bông gòn nhanh chóng xâm chiếm lấy các đầu ngón tay

"Giỏi quá, Seungmin có thể kể cho anh nghe không?"

"Em nghe nói rằng, hoa cẩm tú cầu tượng trưng cho sự biết ơn. "Biết ơn" là gì vậy Min hyung?"

Minho suy nghĩ một hồi

"Giống như khi anh mua kem cho Seungminie ăn, em sẽ cảm ơn anh đúng không?"

Seungmin gật đầu

"Đó cũng là một biểu hiện của lòng biết ơn, sau này lớn lên em sẽ biết nhiều hơn nữa"

Minho dụi trán mình vào trán của đứa trẻ, Seungmin cười khúc khích, đó luôn là khoảnh khắc mà em yêu thích nhất

"Khi nào em mới lớn vậy hyung?"

Minho lùi ra xa, mỉm cười, đôi lông mày hơi nhướng lên

"Ồ, điều đó cần thời gian Seungmin à"

Seungmin bĩu môi, mặt mày ủ rũ, đôi mắt to tròn vẫn ngước lên nhìn anh, sáng lên khi nghe lời đề nghị vô cùng hấp dẫn

"Bây giờ thì đi siêu thị nhé?"

"Em muốn ăn kem!"

"Được, anh sẽ mua thật nhiều kem cho Seungminie"

Kim Seungmin 10 tuổi, em là một cậu bé nhân hậu với tấm lòng chan chứa yêu thương

"Seungmin? Con mèo này ở đâu ra vậy? Và ô của em đâu, lúc đi học anh đã kêu em mang đi mà"

Seungmin nâng con mèo trong vòng tay, người em ướt sũng, những giọt nước đọng lại trên mái tóc, nhỏ xuống từng giọt. Minho dùng chiếc khăn bông mềm lau cho em, bàn tay nhẹ nhàng khẽ chạm vào da đầu, không hiểu sao Seungmin thích cảm giác ấy lắm

"Em xin lỗi.. nhưng em thấy nó không có chỗ ở, em có thể nuôi nó không hyung?"

Minho hơi bất ngờ, Seungmin rất ít khi đòi hỏi anh điều gì đó. Nhưng rồi anh cũng mỉm cười, thúc em đi vào phòng tắm

"Được rồi, nhưng giờ phải đi tắm trước đã"

Seungmin đặt tên cho chú mèo là Seolhwa, cũng là bởi bộ lông trắng như tuyết của nó

Chẳng bao lâu, Minho đã coi Seolhwa như thành viên trong gia đình mình.

Hai từ "gia đình" thân thương biết mấy, chỉ hai từ thôi cũng đủ để thắp sáng một tâm hồn lạnh lẽo, cô đơn và một trái tim đã quá quen khép cửa

Kim Seungmin 15 tuổi, em nghĩ mình đã lớn, em mơ ước được chạm tới những vì sao kia. Em bắt đầu tìm hiểu về nhiếp ảnh, ngày ngày say mê chiếc máy ảnh polaroid màu xanh mint mà anh tặng cho vào ngày sinh nhật

[SKZ Lee Know x Seungmin] 𝓑𝓵𝓸𝓸𝓭 Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ