15.
Sau ngày hôm đó, Baekhyun cứ cố tránh né Chanyeol, gọi điện không cầm máy, nhắn tin không trả lời, thấy người đến trước văn phòng thì bỏ về từ cổng sau, bấm chuông cửa cũng vờ như mình không ở nhà.
Người kia kiên trì vài hôm rồi cũng không đến nữa, Baekhyun thở phào một hơi, đồng thời ngực cũng cảm thấy trống rỗng.
Chanyeol đã ở trong căn nhà của anh suốt nửa năm trời, bây giờ đi đến ngóc ngách nào, cũng có thể nhìn thấy được bóng dáng của em ấy.
Vali đồ trong phòng dành cho khách cũng chưa được lấy đi nữa.
Baekhyun thở dài một hơi, cuộc đời bình lặng suốt hai mươi tám năm của anh, cuối cùng lại bị khuấy loạn bởi một thằng nhóc kém hơn năm tuổi.
Baekhyun dọn dẹp lại đống vải vóc trên bàn, chào hỏi trợ lí xong liền rời khỏi văn phòng làm việc.
Mấy hôm nay Chanyeol không còn đứng chờ trước công ty nữa, nên anh trở về bằng cửa chính. Không ngờ vừa bước ra khỏi cổng, người vốn đã lặn mất tăm mấy ngày nay lại xuất hiện, tựa người lên con Mercedes bự chảng của hắn, vừa thấy anh xuất hiện, hai mắt liền sáng lên.
Baekhyun:...
Sơ suất quá.
-Baekhyunee! Em xin lỗi!
-Không cần xin lỗi, anh không giận.
Baekhyun rút tay mình ra khỏi tay Chanyeol, xách túi lên đi ra cổng.
-Anh không giận, thế sao lại trốn tránh em mấy hôm nay?
Baekhyun dừng lại, quay đầu nhìn Chanyeol. Người đàn ông này hình như mới từ công ty về, trên người còn mặc âu phục chỉn chu, tóc cũng được vuốt lên, nhưng vẻ mặt lại giống như một chú cún bị bỏ rơi vậy.
Tim Baekhyun nảy lên một cái, anh nghiêng đầu đi, không nhìn hắn nữa.
-Anh... chỉ là anh nghĩ, em cần ít thời gian để tỉnh táo lại.
-Baekhyunee! Từ trước đến giờ, em đều rất tỉnh táo! Chuyện em yêu anh là thật!
Trước lời tỏ tình thẳng thắn lần thứ hai này, Baekhyun lại bắt đầu bối rối, lúc này anh chỉ biết dùng cách mà mình thông thạo nhất, bỏ trốn.
Chanyeol nhìn bóng người chạy vụt ra khỏi cổng kia, hắn mở cửa xe bước vào, rồ ga, quay đầu xe lao thẳng ra cổng.
-Anh lên xe đi!
Baekhyun bước trên vỉa hè, cố không đoái hoài đến ánh mắt của người xung quanh đang chĩa vào anh, cũng cố phớt lờ đi con mercedes chậm rì rì đang chạy song song với mình, tài xế còn mở kính ghế phụ, không ngừng gọi tên anh. Anh nghĩ cứ bơ đi, lát nữa gọi không được thì em ấy sẽ đi ngay mà.
Nhưng anh đã đánh giá thấp độ kiên trì của Chanyeol rồi.
Chiếc xe vẫn đi theo anh không rời, lúc này đã bắt đầu vào giờ cao điểm rồi, một đống xe liền bị xe hắn chặn đứng đằng sau, không ngừng bực tức bóp cò.
Có tài xế nhịn không được mở cửa kính ra chửi mắng.
-Cái xe kia, có để cho người ta đi không!
BẠN ĐANG ĐỌC
ChanBaek | Anh, em đã lớn rồi!
Fanfiction(Niên hạ/Ngọt) Tác giả: Nguyệt Poster: BT Nhân vật: Chanyeol, Baekhyun. Tóm tắt: Park Chanyeol năm 5 tuổi, muốn Byun Baekhyun ở bên cạnh dỗ dành lúc mình khóc. Park Chanyeol năm 28 tuổi, muốn đè Byun Baekhyun ở trên giường, làm anh đến khóc. Link w...