Chính văn - Chương 5 [Hết]

540 37 2
                                    

Trong văn phòng Tổng giám đốc Thiên Song, Ôn Khách Hành và Chu Tử Thư ngồi đối mặt nhau, Ôn Khách Hành không biết vì sao, anh luôn cảm thấy trong mắt của Chu Tử Thư, giống như, giống như có tình yêu thật nồng nàn đối với anh.

"Chu tổng, anh thích tôi? Đúng không. Ý tôi là, loại thích giống tình yêu nam nữ vậy." Ôn Khách Hành thật nhanh tới gần Chu Tử Thư, mặt Chu Tử Thư trực tiếp có chút đỏ lên.

"Đúng thế, anh thích em, anh yêu em, anh muốn bảo vệ em cả đời, anh không thể nhìn có người chửi bới em, không thể nhìn có người bắt nạt em, anh muốn dùng hết khả năng của mình để bảo vệ em chu toàn, thành hậu thuẫn của em."

Ôn Khách Hành vốn chỉ tùy tiện hỏi một chút, anh cũng chỉ thử mà thôi, không nghĩ rằng Chu Tử Thư thừa nhận thống khoái như vậy.

"Vì sao lại thích tôi?" Ôn Khách Hành không khỏi tim đập có chút nhanh hơn, lần đầu tiên, lần đầu tiên có người nói với anh như vậy, muốn bảo vệ anh.

"Anh không sợ, tôi thật là cái loại người này, do đó phá hủy công ty của anh sao?"

Ôn Khách Hành rất hiểu, đối với loại giám đốc công ty như bọn họ mà nói, sự nghiệp và công ty luôn luôn đều là quan trọng nhất.

"Sợ chứ! Anh không sợ công ty hủy hoại, anh chỉ sợ em thật sự bị người bức bách, anh chỉ sợ em bị dập tắt ánh sáng, anh sẽ oán hận chính mình, không thể sớm một chút bảo vệ em."

Cho dù là nam hay nữ, trước ý muốn bảo vệ mình đều sẽ sinh ra sự ỷ lại và yêu thích.

Một người tâm ở trong bóng tối, thân ở dưới ánh sáng, yêu thích nhất loại thiên vị này, bọn họ khát vọng sự thiên vị như vậy.

Cách làm của Chu Tử Thư đối với Ôn Khách Hành mà nói không khác thiên sứ hàng lâm, không khác thần minh cứu rỗi.

"Anh nói muốn bảo vệ tôi? Chính là vì sao anh không tới sớm một chút đâu, vì sao chứ, vì sao tôi kiếp trước kiếp này đều không trốn thoát được vận mệnh bi thảm." Ôn Khách Hành nói xong, anh mới cảm thấy không thích hợp, vì sao anh lại muốn nói kiếp trước kiếp này, kiếp trước của anh...

"Lão Ôn! Đệ nhớ ra rồi sao. Thật xin lỗi, thật xin lỗi, kiếp trước là ta có lỗi với đệ, là ta bức tử đệ, đệ cho ta một cơ hội nữa được không? A Nhứ đời này nhất định sẽ chăm sóc đệ thật tốt, bảo vệ đệ chu toàn."

...

Ôn Khách Hành đầu đau như muốn nứt ra, anh trực tiếp ngã xuống từ trên ghế dựa. "Đừng tới đây! Tránh ra, tránh ra đi!"

"A Nhứ, ngoan, uống thuốc đi."

"A Nhứ, ta đau... Đừng đánh ta được không..."

"A Nhứ..."

"A Nhứ..."

...

"A Nhứ, huynh tìm được ta, ta rất vui vẻ." Ánh mắt của Ôn Khách Hành khôi phục thanh minh, anh nhìn Chu Tử Thư bị mình lung tung đẩy ngã trên mặt đất, liền ngồi xổm xuống, nâng Chu Tử Thư dậy.

"Lão Ôn..." Chu Tử Thư trực tiếp ôm lấy Ôn Khách Hành, nước mắt của hắn thấm ướt quần áo Ôn Khách Hành "Ta nhớ đệ lắm, ta thật sự rất nhớ đệ, Lão Ôn... Đừng rời ta đi."

[Chu Ôn] Bá tổng và tiểu kiều phu của hắnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ