Tuyên bố trách nhiệm: Toàn bộ bản quyền về bộ truyện Harry Potter hoặc bất kỳ nhân vật liên quan nào đều thuộc về tác giả J.K. Rowling cũng như bất kỳ sự tham chiếu nào liên quan đến bộ phim đều thuộc về Warner Brothers Co. Câu chuyện giả tưởng này hoàn toàn là để thỏa mãn niềm yêu thích của tác giả A Pirate by Any Other Name cũng như của Người dịch là tôi cũng như các bạn đọc đối với cặp đôi Dramione cũng như toàn bộ các nhân vật có liên quan. Không có bất cứ dính líu gì về tiền bạc hoặc tài chính bởi tác giả của câu chuyện giả tưởng này hoặc bất kỳ ai khác trong quá trình sáng tác và biên dịch. Mong các bạn đón đọc và ủng hộ tác giả A Pirate by Any Other Name cũng như cô J.K Rowling và toàn thể các nhân vật trong ngôi nhà Harry Potter chung. Thân!
———————
Có ai đó đang lay vai cô. "Má ơi! Má!" giọng nói mềm mại cất lên với chút không kiên nhẫn. Hermione thở hắt ra rồi lẩm bẩm, "Một xíu nữa thôi," và hy vọng rằng người đó ngưng đẩy vai cô đi. Và nó ngưng thật. Cô thở ra lần nữa, vùi mình sâu hơn vào chăn. Cô đang nằm trên thứ gì đó vô cùng mềm mại, kiểu như... ga lụa? Cô cau mày nhưng vẫn không mở mắt ra. Mình đang ở đâu đây? Chắc chắn đây không phải là bệnh thất vì họ không đời nào dùng ga lụa, và cũng chẳng phải trên chiếc giường trong ký túc xá của cô luôn. Vậy là ở đâu chứ?
Một tiếng "Hừm" khẽ rất không kiên nhẫn nhắc nhở Hermione về cái người vừa mới đánh thức cô lúc nãy. Chắc chắn họ sẽ biết chuyện gì đang xảy ra... Hermione mở bừng mắt và nhận ra mình đang nhìn vào đôi mắt màu xám bạc của một cô bé có mái tóc nâu xoăn tít, bé con đang mặc một chiếc đầm ngủ màu xanh da trời. "Ồ," Hermione nhẹ nhàng nói, cô cảm thấy khá sốc. Cô đang ở chỗ quái nào trên hành tinh vậy?
Cô bé con trạc bốn năm tuổi, nó đang đứng đó nhìn chằm chằm Hermione với đôi tay múp míp đặt trên hông. Con bé nhìn Hermione với vẻ phụng phịu. "Má nói hôm nay đưa con đi Hẻm Xéo chơi mà!" nó nói một cách cáu kỉnh nhưng rất khẽ khàng. Hermione tự hỏi tại sao cô bé lại phải hạ giọng như thế. "Má hứa rồi mà!" bé con rên rỉ."Má biết mà con yêu," Hermione dỗ dành. "Mình sẽ đi chứ. Ngay sau khi-" Cô hóa đá với cái từ mà cô bé con vừa dùng để gọi mình. Má sao?
Hermione đột nhiên nhận ra có ai đó đang ở trên giường cùng cô, bằng chứng là có làn hơi ấm rất dễ chịu mà cô cảm nhận được đâu đó từ phía sau lưng mình và... trên bụng cô ư? Cô lén nhìn xuống phía dưới lớp chăn và chắc chắn thay, một cánh tay trắng nhợt đang ôm quanh thân người cô. Nỗi hoảng sợ ập đầy trong tâm trí, Hermione cố gắng hít vài hơi để ổn định lại lòng mình. Tìm hiểu từng thứ một thôi Hermione à, cô nghĩ, rồi quay đầu lại nhìn bé con đang ngóng chờ cô cạnh giường. Cô cười một cái thật tươi với nó. "Ngay sau khi má thay đồ nha con yêu. Và cả con cũng cần phải thay đồ luôn đấy. Quay về phòng rồi mặc cái váy len của con vào đi cưng, con đâu thể ra ngoài với cái đầm ngủ như này được chứ hả!" Từ ngữ cứ vậy mà trôi tuột ra khỏi miệng Hermione như thể cô biết chính xác chuyện gì đang diễn ra và bé con trước mặt mình là ai. Một cảm giác bất thường trào lên trong ngực Hermione, cứ như cô là hai con người khác nhau trong cùng một thời điểm. Một lần nữa, cảm giác hoảng sợ lại dâng lên, cô cố gắng một cách tuyệt vọng hòng bóp nghẹt nỗi lo lắng ấy.
Cô bé con hoàn toàn không bị ảnh hưởng chút nào với sự bất thường mà Hermione đang mang trong lòng, cô bé cười rạng rỡ với Hermione. Nụ cười làm sáng bừng gương mặt con bé. "Dạ má! Con yêu má!" cô bé nói trước khi vụt ra khỏi phòng. Còn Hermione, cô không thể ngăn bản thân cảm thấy hạnh phúc khi lắng nghe mấy từ đó, rồi mặc cho tất cả xáo trộn đang diễn ra, cô nở một nụ cười mãn nguyện. Cô xoay người chuẩn bị ngồi dậy, nhưng cánh tay ôm ngang hông đang siết chặt hơn, buộc cô phải trở lại với cái thực tại phũ phàng này. Hermione nuốt khan, ép bản thân phải cứng rắn hơn rồi chầm chậm xoay người lại, đối diện với bất kỳ gương mặt nào đang nằm trên giường cùng cô để rồi phát hiện ra bản thân mình mặt đối mặt với một Draco Malfoy say giấc nồng.
—————————
Draco thở hắt ra trong cơn ngái ngủ. Anh đang mơ một giấc mơ đẹp, đó là giấc mơ về việc ba anh không có mặt ở đó để mà ngăn cản má anh trong việc thể hiện tầm ảnh hưởng của bà với mọi thứ chung quanh. Cảm giác như đó mới chính là một gia đình thực sự vậy. Và anh nở nụ cười thật tươi. Anh đang ở trong Thái ấp, trong căn phòng thân yêu của mình với chiếc giường cỡ lớn. Anh cảm nhận được lớp ga lụa mịn màng mà anh vẫn luôn dùng trong phòng ngủ đang cọ dưới má.
Có ai đó đang xoay người cạnh anh và cánh tay anh đang ôm lấy eo người đó. Anh nghe được những tiếng lầm bầm nhỏ nhưng không hề mở mắt. Thay vì thế, Draco hít một hơi thật sâu, lấp đầy khoang phổi với mùi hương hạt dẻ ngọt ngào từ người phụ nữ đang nằm cạnh mình.
Cô xoay người, Draco siết chặt hơn vòng ôm trên người cô và kéo cô sát vào người mình. Cô dịch chuyển lần nữa, lần này xoay hẳn người lại để đối mặt với anh. Đột nhiên một tiếng thở hổn hển kéo anh khỏi cơn mộng mị và đôi mắt anh mở choàng. Rồi anh thấy mình đang nhìn chằm chằm vào gương mặt đầy kinh hãi của Hermione Granger.
Cú sốc không lập tức ảnh hưởng đến anh, mắt anh mơ màng chìm vào đôi mắt nâu to của Hermione, vào mái tóc xổ tung lúc ngủ của cô, vào đôi môi hồng hào đầy đặn của cô, và vào ngực cô, ngay chỗ khe lấp ló sau chiếc váy ngủ lụa màu xanh lá cây nhạt với đường cắt rất sâu. Cô bắt gặp nơi anh đang nhìn đến và tỏ ra vô cùng khó chịu, Hermione lập tức lấy hai tay che người mình lại. Anh nhìn vào đôi mắt nâu đang mở to đầy giận dữ ấy và đột nhiên sáng tỏ. Đây chính là Granger. Granger đấy. Vì Merlin, Granger đang làm cái quái quỷ gì trên giường anh mà trông như thể cô nàng vừa có một giấc ngủ rất ngon lành thế này? Anh ngồi dậy. "Cái quái gì-"
Hermione lấy một tay che miệng anh lại. Cô cũng đã ngồi dậy như anh, cơ thể nhướn về phía trước, giữ chặt miệng Draco lại. Vị trí này khiến anh một lần nữa nhìn thấy rõ khe ngực cô. Anh nhếch mép bên dưới bàn tay Hermione. "Chú ý cái miệng anh đấy," cô nói một cách sắc bén và dứt khoát. "Nhà có trẻ con." Rồi cô bỏ tay khỏi miệng anh, nhìn bàn tay ấy với vẻ đầy kinh tởm và chùi nó xuống tấm ga lụa như thể bàn tay vừa bị dính uế.
Draco cùng lúc cũng chùi chùi miệng mình. "Đừng có chạm vào tôi lần nào nữa, đồ máu bùn," anh đáp trả, hoàn toàn phớt lờ lời cảnh báo của cô. Miệng cô mở ra còn đôi mắt thì nheo lại.
"Lúc nãy sờ soạng tôi thì anh đâu có vẻ gì là để ý mấy chuyện đó đâu!" cô rít lên. Luồng nhiệt trào lên như cơn lũ trong anh trước ý nghĩ về chuyện lúc nãy, rồi rất nhanh, anh tự hỏi làm thế nào mà cả hai lại rơi vào tình huống này, điều gì đã dẫn đến kết quả như vậy chứ. Cơn giận lấp đầy tâm trí, Draco nheo mắt lại.
"Ra khỏi giường tôi ngay," anh gầm gừ và xô Hermione ngã khỏi giường, hoàn toàn phớt lờ tiếng thét bất ngờ của cô khi ngã nhào xuống sàn.
—————————

BẠN ĐANG ĐỌC
ASPHODEL [DRAMIONE - FIC DỊCH]
FanfictionAuthor: A Pirate by Any Other Name Sau một tai nạn trong lớp độc dược, Hermione và Draco tỉnh dậy rồi phát hiện cả hai đã kết hôn với nhau và có con. Đây là tương lai, là một vụ trũ song song hay tất thảy đều chỉ là một giấc mơ mà thôi? Liệu sự căm...