Oneshot

1K 65 0
                                    

Bị ôn nhu ánh mặt trời Dao cứu rỗi người bị ung thư hậm hực Kỳ

Buồn phiền cũng là một phần trong cuộc sống của chúng ta, may mắn thay chúng ta gặp được sự cứu rỗi.

Viên Nhất Kỳ không có bất kỳ kỳ vọng gì trên thế giới này, nàng bị ung thư, mặc dù đang được điều trị nhưng cơ hội khỏi bệnh hoàn toàn là rất nhỏ, làm sao biết được khi nào sẽ tái phát, nàng lo sợ nhưng không thể làm gì được.

Kỳ thật trước khi mắc bệnh ung thư Viên Nhất Kỳ cũng là một cái phi thường chờ mong ánh mặt trời mỗi ngày, nỗ lực tích cực làm việc nhưng là hiện tại thay đổi trở nên phi thường phi thường thê thảm, nàng mỗi ngày đều phải uống rất nhiều rất nhiều thuốc để duy trì bệnh tình, nàng đem bên người tất cả mọi người đẩy ra cũng không muốn lại đi quen biết những người mới, nàng không muốn cùng bất luận kẻ nào sinh ra liên hệ, nàng sợ hãi chính mình tùy thời sẽ chết đi.

Hôm nay Viên Nhất Kỳ như thường lệ bước vào quán cà phê gọi một ly cà phê, nàng đi đến góc tường ngồi xuống, ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn lũ trẻ đang nô đùa nghịch ngợm nhìn bên ngoài một đám người vui vui vẻ vẻ trò chuyện ngất trời, nhìn bên ngoài người đến người đi cứ như vậy nhìn lâu đến khi bên tai truyền đến một trận dễ nghe âm nhạc kích thích nàng cảm xúc.

Nàng quay đầu hướng về phía phát ra âm nhạc nhìn đến, một người có mái tóc màu nâu mặc váy liền thân màu đen ngồi ở dương cầm trước đàn tấu, Viên Nhất Kỳ nhìn đến mê mẩn, nhìn cho đến khi nhạc kết thúc còn không có phản ứng lại.

"Xin chào, xin hỏi ta có thể ngồi ở nơi này sao?" Có lẽ là cảm giác phía sau có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm chính mình mãnh liệt cảm giác, Thẩm Mộng Dao hướng tới Viên Nhất Kỳ đi qua, nàng ở Viên Nhất Kỳ trước mắt phất phất tay, Viên Nhất Kỳ lập tức liền hoàn hồn "A? Hảo" nàng nhìn người trước mặt, miệng phản ứng nhanh hơn não, không hiểu sao nàng lại có cảm giác bị người trước mặt làm cho mê muội.

"Xin chào, ta tên là Thẩm Mộng Dao, như thế nào phát ngốc a? Nga nga nga ngỗng ngỗng..."

"Ta tên là Viên Nhất Kỳ mới không có chính là... Ngươi đàn rất êm tai..." Viên Nhất Kỳ khuôn mặt nhỏ đỏ lên cúi đầu.

Cứ như vậy các nàng trò chuyện một buổi trưa cũng trao đổi liên hệ phương thức, Viên Nhất Kỳ về đến nhà liền thông qua đối phương yêu cầu kết bạn, Viên Nhất Kỳ đột nhiên liền có một loại muốn vì đối phương sống sót ý chí, các nàng dần dần quen thuộc nhau, Thẩm Mộng Dao cũng biết chuyện của Viên Nhất Kỳ thường xuyên tìm nàng ra ngoài đi chơi, làm nàng hít thở không khí trong lành hơn, nhìn xem bên ngoài nhiều hơn, đi bộ nhiều hơn, đừng suốt ngày ở nhà, nói cho nàng ung thư khỏi hẳn sự kiện vẫn là rất nhiều, làm nàng đem sở hữu sự vật đều hướng tốt đẹp sự tình nghĩ đến.

Từ khi Viên Nhất Kỳ cùng Thẩm Mộng Dao gặp nhau hết thảy đều đã xảy ra thay đổi, các nàng cùng nhau uống trà sữa, cùng đi du lịch, cùng nhau chơi game, cùng đi mật thất, cùng đi công viên giải trí, cùng nhau mặc áo mưa đứng ở trong mưa, cùng nhau đối với bờ biển hô to, cùng nhau xem hoàng hôn, cùng nhau ở bờ biển tay nắm tay xem mặt trời lặn, cùng nhau ở buổi tối bò lên trên nóc nhà nhìn ngôi sao, ... Viên Nhất Kỳ cũng dần dần thích Thẩm Mộng Dao, đối với Thẩm Mộng Dao yêu thích chỉ tăng mà không giảm

《Cứu rỗi 》| Hắc MiêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ