Chap 36: Chuẩn bị

669 70 20
                                    

Đứng trước cửa nhà Takemichi khẽ thở dài, kiểu gì Izana cũng sẽ mắng cậu một trận cho mà xem. Từ lúc ổng về nhà này ở là cứ như cậu có thêm một người 'mẹ' bởi vì mọi việc ổng đều dành không cho cậu làm. Dạo gần đây ổng còn dở chứng đòi tắm cho cậu và tất nhiên Takemichi nào dám từ chối người 'anh trai' hết sức đáng sợ này, dù đôi khi cứ có cảm giác Izana cố tình sờ mó người mình nhưng cậu chẳng quan tâm bao nhiêu vì mấy tên kia cũng hay làm giống vậy nên chắc không sao đâu.

"Em về rồi đây" cậu lấy hết sức bình sinh đẩy cửa bước vào, bên trong nhà không khí rất ngột ngạt ngồi giữa phòng khách là Izana với gương mặt đen hơn cả màn đêm ngoài kia

"Biết mấy giờ rồi không? Em vừa đi đâu về, Michi?" Izana nhấn mạnh từng chữ khiến cậu rùng mình

"SAO KHÔNG TRẢ LỜI?"

"Em..." cậu bị quát mà giật cả mình, không thể nói với Izana là cậu cùng Shinichirou và mấy người kia đi chơi được

"Em gì mà em, anh đã dăn bao nhiêu lần rồi? Đã bảo không được đi chơi về khuya lỡ như có thằng khốn nào tấn công thì sao, em nghĩ mình còn là trẻ con? HẢ" Izana lớn giọng trách móc do tức giận mà thả ra một lượng lớn tức tố

"Em xin lỗi....hức" cậu thút thít khóc vì bị mắng, khẽ lau đi nước mắt bằng đôi tay mảnh khảnh của mình không nói gì hơn mà bước thẳng lên lầu bỏ lại Izana
.

.

.

.

"Chết thật, mình có hơi nặng lời với em ấy rồi" Izana nhận ra mình đã có phần quá đáng liền chạy theo nhưng Takemichi đã đóng chặt cửa phòng

. . . .

"Michi em mở cửa cho anh vào đi"

"Anh sai rồi, đáng lẽ ra anh không nên lớn tiếng với em"

"Ngày mai anh nhất định sẽ làm bánh cho em ăn nên đừng giận nữa"

"Michi em đâu rồi?"

Izana cứ kêu mãi nhưng cậu vẫn không chút hồi đáp, gã thử im lặng thì nghe thấy tiếng Takemichi đang khóc nấc trong phòng. Một cảm giác tội lỗi chạy dọc người Izana khiến gã cảm thấy bản thân thật tồi tệ. Dù sao em ấy cũng chỉ đi một chút thôi mà....thế là gã chỉ đành ngậm ngùi xuống ngược dưới lầu.

"Anh ấy đi chưa nhỉ...?" cậu thầm nghĩ

"Thuốc, mình phải mau uống thuốc" nói rồi cậu nhanh chóng kéo ngăn tủ lấy ra 2 viên thuốc ức chế

"Mệt thật đó" nãy giờ cậu chỉ đang giả vờ khóc để có thể dễ dàng lên lầu, vì bản thân cậu đã bị ảnh hưởng bởi tức tố của Izana nếu mà còn ở lại chắc toang quá

Vì đã lỡ diễn rồi nên cậu chỉ đành cho Izana ngủ ở phòng khách một đêm vậy, dù sao cũng đâu có gì quá nghiêm trọng.

Phía Izana gã trầm mặt nhìn chăm chăm màn hình tivi, trong đầu Izana bây giờ là khung cảnh Michi bé bỏng của gã đang nằm khóc và oán trách gã. Nhưng Izana nào biết hiện tại ẻm đang say giấc nồng trên phòng:>

_______________________

12h đêm trong khi Takemichi đang còn mãi mê ngủ thì Izana đã mở cửa bằng chìa khóa phòng rồi đi thẳng đến chỗ cậu. Gã nhìn chăm chú vào thân hình nõn nà đang lộ ra trước mắt vì cậu đặng mặc trên người một chiếc áo sơ mi cỡ lớn + quần đùi vì do Takemichi cảm thấy nóng nên đã thay bộ đồ ngủ ra.

[ AllTakemichi /ABO ] TÌNH YÊU MÀU NẮNG 🌻💗Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ