Tất cả là bịa đặt, có phải không?

772 85 0
                                    

Jung Hoseok đứng yên bất động, sau câu hỏi của Kim Taehyung, anh cảm giác như cơn nghẹt thở kéo tới, dồn anh đến đường cùng. Rất nhanh sau đó, anh quay đầu mỉm cười nói:" Không có chuyện gì đâu, chắc là anh ấy thuận miệng nên nói thế thôi. Em đừng để tâm"

Kim Taehyung mỉm cười, nói:" Vâng"

Nụ cười giả dối, cả hai người, đều trưng ra nụ cười giả dối. Có thể dối gạt mọi người, nhưng không dối gạt được chính bản thân mình. Kim Taehyung thầm nghĩ, đây nhất định là có chuyện, nếu anh không nói, em sẽ tự mình tìm hiểu. Cạnh bên anh mấy năm, thầm thương anh mấy năm, em mới dần hiểu được thế giới nội tâm của anh quá rộng lớn, em không thể nào nắm trọn trong lòng bàn tay. Anh có thể dễ dàng mang đến hi vọng và nụ cười cho người khác, nhưng anh không thể tự mang đến cho bản thân mình. Vậy thì cứ để việc đó cho em, em sẽ mang hi vọng đến cho anh.

...

Vài ngày sau đó, cũng đã một năm trôi qua, tết dương lịch cũng đã sắp đến, hôm nay là giáng sinh, trời đặc biệt trong xanh hơn mọi ngày, nhưng những bông tuyết trắng xóa vẫn cứ liên tục rơi không dứt. Buổi tối hôm nay, Jin hyung quyết định sẽ mời cả nhóm đi ăn một bữa mừng giáng sinh. Trong không khí phấn khởi, tất cả mọi người đều vui mừng vì Jin hyung đột nhiên hào phóng. Jungkook và Jimin đang cao hứng chọn nhà hàng, thằng nhóc có vẻ rất thích ăn đồ nướng nên mỗi năm đều quyết định đến nhà hàng BBQ.

"Jungkook a~ Năm nay thay đổi chút đi, anh muốn đi ăn lẩu, trời lạnh như này, ăn lẩu là vô cùng hợp lý" Jimin đang ngăn cản Jungkook chuẩn bị cầm điện thoại đặt bàn ở một nhà hàng BBQ khá nổi tiếng. Vì năm nào đến giáng sinh, Jungkook cũng đều muốn ăn thịt nướng ở nhà hàng kia, đi đến nhiều lần rồi cũng thành khách quen thuộc mất.  Đến nỗi mỗi lần cậu đến còn được chủ quán ra chào hỏi.

"Hm, hyung nói cũng có lý. Vậy năm nay tụi mình ăn lẩu đi. Nhưng mà em không biết quán lẩu nào ngon cả"Jungkook ngẫm lại thấy cũng đúng, mỗi năm đều ăn BBQ, đúng là không thú vị.

"Không sao, anh biết một quán lẩu mới mở gần đây" Jimin có vẻ rất thưởng thức khi nói tên quán lẩu kia.

Ở một bên, Jung Hoseok đang vui vẻ gói một món quà một cách cẩn thận. Kì thật, mỗi thành viên đều chuẩn bị quà riêng của mình để tặng cho mỗi thành viên khác. Đều được để dưới gốc cây thông, đến lúc 12h khuya, cả nhóm cùng nhau tụ tập bên cây thông để mở quà. Tuy nhiên, món quà mà Hoseok đang gói lại khác biệt, dường như anh muốn đặc biệt tặng riêng nó cho ai đó.

Tối hôm đó, cả nhóm cùng nhau đi đến quán lẩu mà Jimin đã nói. Dù là quán mới mở, nhưng vì với phong cách hiện đại và hương vị không tồi nên quán có rất đông khách. Chỉ mới 6 7 giờ tối mà đã hơn hai phần ba quán chật kín người. Cũng may Jimin đã đặt bàn trước, nên họ không khó khăn để có một chỗ ngồi thoải mái với view đẹp.

Lúc thức ăn được dọn lên bàn, thì quán lại vào thêm rất nhiều khách, đám người này ngồi đối diện với nhóm người Jimin, trông rất ồn ào. Nhưng mà cũng phải thôi, phải ồn ào huyên náo mới có thể cảm nhận không khí của giáng sinh. Cả nhóm tập trung vào việc ăn uống, đột nhiên một người của bàn đối diện bước qua chỗ ngồi của bọn họ, cười nói:"Các anh có thể cho tôi mượn bật lửa không?"

[HOÀN].[SHORT FIC] -[VHOPE] - THE FAKE NEWSNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ