Chương 04: Nảy mầm

5 0 0
                                    

Moon đang suy nghĩ, sự<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />tò mò thôi thúc bản thân ra khỏi phòng. Đi hết hành lang, em dừng lại ở căn<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />phòng có cửa được sơn màu đen, khác hoàn toàn với chín phòng còn lại. Đột nhiên<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />cửa phòng mở ra, Ken bước ra ngoài.

-Sao vậy nhóc con? – Lần<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />đầu tiên hắn không còn gọi em là “mày” nhưng chất giọng thì vẫn như trước.

-Dạ không có gì! – Con<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />bé sợ hãi, ước gì đừng đặt chân ra khỏi cửa.

Ken nhìn con bé bước đi<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />thẳng. Tới phòng cuối cùng, hắn mở cửa vào. Đơn giản hắn không thích ai vào<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />phòng mình.

Moon bước theo. Vẫn như<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />xưa, em thấp hơn hắn hơn một cái đầu. Ken ngồi chờ sẵn ở ghế salon. Hắn đang<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />dùng máy tính của mình. Chẳng lẽ lại dậy con bé bằng cái máy cổ lỗ sĩ kia. Moon<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />lấy máy tính của mình ra, hai máy đối lập nhau về màu sắc, một màu trắng bạc,<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />trong khi cái còn lại đen tuyền. Ken chiếm tới bảy phần của cái ghế dài, tư thế<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />hắn ngồi rất thoải mái, trong khi con bé chỉ dám ngồi ở ghế phụ kề bên. 

     Hai<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />tuần học được từ tay hacker chuyên nghiệp, con bé có vẻ khá hơn, nhanh nhạy<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />hơn, xác định được phương hướng trong những bài toán khó. Có những phương thức<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />mà các hacker của DEVILS không hề hay biết Moon lại được tiếp cận. Ken sàng lọc<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />những bài tập rắc rối, chỉ dạy cho những thứ dễ hiểu và một số tuyệt kĩ cơ bản,<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />hắn không thích nói, trong cả mấy tiếng đồng hồ, họ đều im lặng. Tuy nhiên cũng<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />có rất nhiều buổi hắn phát cáu với con bé. Moon quá chậm hiểu, Ken đã chỉ cặn<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />kẽ vài ba lần rồi mà để tự thực hiện mãi không xong. Sao có thể so sánh Moon<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />với hắn được, trí tuệ của một con bé mới chỉ 11,12 sao sánh bằng cái người sinh<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />trước tới tận bảy năm, mặt khác, hắn là ai kia!?! Nhưng Ken vẫn giữ bình tĩnh,<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />nhìn vào đôi mắt ngây ngô của em khiến hắn chẳng thể nào tức được nữa, những<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />lúc ấy hắn đành thở dài và truyền đạt lại từ đầu.

Một buổi sáng đầu tuần<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />như bao ngày khác, Ken định sẽ dạy con bé cách ẩn mình trên hệ thống mạng<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />online trước khi tới văn phòng. Vẫn cái cách chẳng coi ai ra gì, hắn thản nhiên<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />mở cửa phòng con bé. Moon đang đánh răng, còn quá sớm mới lại hôm qua hắn dạy<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />tới tận khuya. Nghe thấy tiếng động, con bé nhận ngay ra là hắn. Lại phải học,<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />em chán ngấy rồi, một ngày hắn dành ít nhất tám tiếng trực tiếp dạy, còn lại để<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />em tự thực hành với đống bài tập phải làm trong mười tiếng. Em chải đầu cẩn<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />thận rồi bước ra. Ken nhìn con bé bằng ánh mắt khó chịu vì đã để hắn chờ lâu.<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />Nếu là người khác chắc chắn con bé đã tìm cách làm hỏng cái máy tính để khỏi<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />phải học nữa, nhưng hắn thì không thể. Hắn toàn dạy cách lẩn tránh chương trình<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />an ninh, biết bao nhiêu dạng bài tập, trong khi em thích lập trình hơn. Em lại<br style="margin: 0px; padding: 0px; font-size: 12pt;" />ngồi vào vị trí quen thuộc, khởi động máy.

Ngược chiều kim đồng hồ .Where stories live. Discover now