𝟞 <16+>

2.9K 94 9
                                        

(Warning siêu vô dụng: Chưa đủ tuổi đừng đọc)
(Tại sao mấy cái chap có warning luôn có lượt đọc cao hơn dm thua ae)

---

Trời nhập nhằng tối, chiếc xe đỗ xịch vào garage khu biệt thự. Taehyung vặn chìa khoá xe, quay sang xoa xoa cái đầu tròn ủm giấu trong chiếc mũ len trắng dày của Jungkook. Đầu Jungkook lắc lắc, em dụi dụi mắt rồi quay sang hỏi anh:

"Đến rồi ạ?"

"Ừ, đến rồi. Về nhanh nào, sắp có tuyết đó." Taehyung chỉnh lại chiếc mũ cho em, mở cửa cho mình ra ngoài rồi chạy qua bên kia xe để đỡ em ra. Jungkook chớp chớp mắt, nắm tay anh đi nhanh về phía nhà của bảy thành viên.

Cả căn biệt thự tràn đầy mùi thơm của thức ăn và hơi ấm từ các lò sưởi. Seokjin đang bê nồi canh ra và đang múc ra bảy chiếc bát nho nhỏ, Jimin và Hoseok đếm đũa còn Yoongi đang đảo đảo cơm.

Yên bình.

"Taehyung, Jungkook, cất áo rồi vào đây ăn thôi." Namjoon từ tầng hai đi xuống, có vẻ là vừa tắm xong, người còn bốc hơi nước.

"Dạ." Hai người đi lên tầng.

Taehyung xuống dưới, ngồi lâu không thấy Jungkook đâu.

"Jungkook chưa xuống ạ?"

"Em ấy hơi nhức vai và mệt, anh mang đồ ăn lên cho thằng bé rồi. Mình cứ ăn thôi, để em nó nghỉ." Seokjin nói.

"Dạ."

Ăn cơm xong, Taehyung và Jimin thua oẳn tù tì nên phải rửa bát. Hoseok bỏ đôi đũa cuối cùng vào bồn rồi trêu:

"Hai đứa rửa cho sạch vào đấy, mấy lần trước toàn đánh nhau chứ chả lo rửa gì cả."

"Tại thằng Taehyung thổi bong bóng lên đầu em."

"Ai bảo mày tranh găng tay của tao?"

"Tại mày ăn bánh bao trước ý."

"Thôi thôi anh xin." Hoseok chào thua, rút lui khỏi chiến trường ác liệt, ra phòng khách ngồi xem TV với Namjoon.

Taehyung bỏ chiếc bát dính xà phòng cuối cùng sang bên bồn của Jimin, le lưỡi rồi ù té chạy biến trước khi ăn một chảo nước từ thằng bạn. Đến trước cửa phòng Jungkook, anh gõ gõ cửa, chỉ nghe mấy tiếng ậm ừ nho nhỏ:

"Em không sao đâu, đang buồn ngủ." Jungkook khàn giọng đáp lại, nghe chừng chẳng buồn ngủ tí nào.

"Thật không? Nghe giọng như viêm họng ý Jungkook à." Taehyung chòng ghẹo, nhưng thật ra đang rất lo lắng.

"Không sao đâu ạ." Jungkook khịt mũi, giọng điệu ngược lại hoàn toàn với những gì bản thân đang nói.

"Thật không?" Taehyung bắt đầu lo lắng thật.

"Thật mà." Jungkook bĩu môi. Dù qua một cánh cửa, Taehyung cũng biết Jungkook đang bĩu môi. Anh khẽ cười một tiếng

"Đừng có điêu, giọng khàn đặc luôn rồi kìa." Taehyung nói, và mở cửa.

Cửa mở ra, Jungkook đứng ngước nhẹ đầu lên, cả khuôn mặt phủ một tầng nước mỏng, nhất là trán và mũi,  mái tóc đen rối xù cũng đầy mồ hôi và hai cánh môi đang bặm lại.

/𝒕𝒂𝒆𝒌𝒐𝒐𝒌/ 𝒕𝒉𝒆 𝒕𝒓𝒖𝒕𝒉 𝒖𝒏𝒕𝒐𝒍𝒅Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ