43 - 44

2.5K 222 3
                                    

Editor: Sasaswa

43

Hậu quả của việc sung sức quá mức là Lạc Thi Nhân bị cảm, bị cảm còn cố giả vờ như mình không có chuyện gì, khi Tiêu Bản Đan đưa thuốc cho hắn, hắn còn cắn răng nói không có chuyện gì.

Làm gì không có chuyện gì, bệnh còn trở nặng hơn.

Nửa đêm đang ngủ thì cơ thể Lạc Thi Nhân nóng bừng, nhóc ngốc mơ mơ màng màng tưởng mình đang rơi vào lò lửa, bị nóng đến tỉnh mới phát hiện cả người ông xã nóng hổi.

Máy đo nhiệt độ hiển thị con số 39. 8℃, Lạc Thi Nhân chắc muốn rang chín đầu mình luôn rồi.

Người có tiền quả nhiên khác biệt, một cú điện thoại thôi đã có bác sĩ chạy tới, 15 phút thì có nhân viên y tế mang theo dụng cụ châm cứu cho hắn, sợ hắn bị sốt đến hỏng đầu.

"Lớn như vậy mà chỉ biết cậy mạnh."

Tiêu Bản Đan vừa tức vừa lo, cho dù bác sĩ nhiều lần đảm bảo không có vấn đề nhưng cậu vẫn ngủ không được, hơn nửa đêm vẫn canh chừng kế bên hắn.

Nhóc ngốc tựa vào đầu giường, kê gối sau lưng, bán ôm Lạc Thi Nhân vào trong lòng mình, nhẹ nhàng hát bài đồng dao để dỗ người bệnh đang ngủ không yên.

"Diêu a diêu, diêu a diêu, lay động đến bà ngoại, bà ngoại mời cháu ăn bánh ngọt..." (Tui để nguyên bản QT nha.)

——————

Lạc Thi Nhân mơ thấy chuyện lúc nhỏ.

Lúc đó hắn bị bắt đi, bị nhốt trong một khu chung cư bỏ hoang, thời gian đầu hắn còn lén chạy trốn nhưng do cònquá nhỏ nên rất dễ bị tóm lại, không chỉ bị đánh mà còn bị chuốc thuốc.

Vào lúc ấy hắn cũng không biết mình uống phải cái trì, về sau mới biết thuốc này đặc chế chỉ dùng để tác động vào các giác quan của Alpha.

Alpha thể chất nhanh nhẹn, gã Beta bắt cóc thấy hắn chạy trốn được thì lập tức hạ độc, chờ khi Lạc Thi Nhân sốt cao tỉnh lại đã thấy mình nửa điếc nửa mù, cả người không còn chút sức lực, tin tức tố yếu ớt đột nhiên điên cuồng tiết ra ngoài, cơ hồ là sống dở chết dở .

Kẻ xấu trói hắn bỏ lên thuyền, Lạc Thi Nhân cố gắng lắng nghe lời đối phương nói, bọn họ muốn tống tiền của cha mẹ Lạc, đồng thời giết con tin diệt khẩu.

Khi đó Lạc Thi Nhân cho rằng tính mạng của mình chỉ có chín năm ngắn ngủi, hắn đối với sự sống và cái chết chỉ có khái niệm mơ hồ, nhưng khi vừa nghĩ tới sau này không còn gặp được cha mẹ thì thương tâm rớt nước mắt.

Cứ nghĩ thế giới của hắn chỉ là một mảnh đen kịt, rồi bỗng nhiên nhận được một tia sáng rực rỡ.

Có một đôi tay mềm mại tay nâng cơ thể gầy yếu của hắn lên, cố gắng đưa hắn lên thuyền kayak cứu sinh trong gang tấc.

"Không có chuyện gì, đừng sợ."

Giọng nói dịu dàng lọt vào đôi tai không nghe rõ của Lạc Thi Nhân, phân biệt không được, chỉ ngửi được vị sữa ngọt ngào, ngọt đến trong tim hắn.

[ĐM/Edit/ABO] Hôn Ước Của Nhóc Ngốc - Trương Đại CátNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ