Căn bệnh

560 29 21
                                    

___________nội dung phụ__________
Đã 2 tháng kể từ ngày Anh quen Cậu, hôm nào Cậu cũng lo hết đồ ăn sáng, cơm trưa, cơm tối cho Gin. Những món ăn mà Cậu làm rất đầy đủ chất và rất ngon.
__________nội dung chính__________
Anh đang làm việc tại ngôi biệt thự của Anh, hôm nay là ngày nghỉ và Anh về. Anh ngồi trên chiếc ghế ở trong phòng mà làm việc, bỗng Anh bị đau đầu, cứ nghĩ là do Anh thức khuya và cắm mặt vào máy tính hơi quá nên Anh chỉ đi uống một miếng nước rồi làm việc tiếp, nhưng mà không ngờ, Anh đã bất tỉnh ngay trên chiếc bàn làm việc, máy tính chưa tắt, tài liệu khắp bàn. Kuri là người phát hiện ra việc đó và đã gọi xe cấp cứu, đưa Anh tới bệnh viện kiểm tra, Kosho và Chris cũng đi theo. Kosho và Cô ngồi ở ngoài đợi thông tin từ bác sĩ, lúc bãc sĩ đi ra thì nói một câu khiến Kuri nước mắt không ngừng chảy
"Cậu ấy mắc một căn bệnh hiếm gặp, căn bệnh này chưa có thuốc chữa, thời gian sống của cậu ấy cũng có giới hạn, khoảng trong 1 tuần nữa thì cậu ấy sẽ..."_bác sĩ nhìn Kuri nói
"Nhưng...anh ấy đang khỏe mạnh thì làm sao lại bị bệnh được?"_cậu hỏi bác sĩ, một tay vỗ vai Kuri để Cô ngừng khóc
"Đây là bệnh di truyền"_bác sĩ nói
"Vậy Kuri?"_Chris lên tiếng
"Kuri...em không biết"_giọng nói của cậu nhỏ lại
"Được rồi, cậu ấy đã tỉnh lại, người nhà vào thăm được rồi đấy"_cô y tá đứng trước cửa phòng bệnh nói
Khi mọi người vào phòng thì thấy Gin đã tỉnh lại, Kuri nhìn thấy Anh rồi lại khóc nấc lên một lần nữa.
"Jin, Anh mắc mộ-"_cậu định nói thì bị Anh ngắt lời
"Biết rồi"_Anh nói
"Vậy sau này Kuri sẽ ra sao?"_Chris đứng bên cạnh giường bệnh hỏi Anh
"Kuri là từ thụ tinh nhân tạo mà ra, không mắc căn bệnh này"_Anh nhìn xuống dưới bàn tay đang được chuyền nước biển của mình
"Chấp nhận sự thật thôi"_Anh nói
Cả phòng bệnh bỗng chốc yên lặng, Chris đã bảo Kuri và Kosho về nhà trước, vì cô sợ Kuri khi ở đây thấy anh trai mình như vậy thì sẽ không ổn định được tâm lý.
"Về đi"_Anh ngẩng đầu lên nói với cô
  Nhìn Gin một cái rồi cô cũng đi về, Anh nhìn ra cửa sổ phòng bệnh, bây giờ là nắng chiều, đẹp biết mấy, vậy mà Anh lại nhận được tin mình mắc một căn bệnh hiếm, chưa có thuốc chữa. Anh biết chứ, căn bệnh này là một căn bệnh di truyền, chính ba Anh là người mắc nó.

Vì do hôm nay Akai có một lịch trình ở Mỹ nên không biết việc Gin bị bệnh, Anh cũng không gọi thông báo cho Cậu vì Anh lo công việc của Cậu hơn, nếu không thành công thì cũng khó mà kiếm lại được cơ hội như vậy. Kuri và Kosho đi đến bệnh viện để đưa cháo cho Anh, Anh nhìn bát cháo nóng hổi rất thơm nhưng không hiểu sao Anh lại chẳng muốn ăn, do căn bệnh sao?
"Nii-san, anh ăn đi"_Kuri đưa một muỗng cháo trước mặt Anh
"Không"_Anh đẩy muỗng cháo ra khỏi miệng mình
"..."_Cô cũng chỉ biết im lặng nhìn người anh không chịu ăn của mình, mặc dù Cô biết đây không phải lần đầu nhưng Anh đang bị bệnh, phải ráng giữ sức khỏe một chút chứ
  Anh nhìn Cô một lúc rồi lại nhìn ra cửa sổ, bây giờ trời đã tối, những vì sao lấp lánh trên kia đẹp biết bao.
"Được rồi, nếu khi nào anh đói thì nhờ một cô y tá nào đó đem cháo xuống căn tin hâm lại"_Cô để hộp cháo trên bàn
"Ừ"_Anh đáp
  Cô nhìn Anh lo lắng không thôi, hồi chiều Cô có mua một ít nho, đi rửa rồi để sẵn trên bàn hết cho Anh. Sau khi họ rời đi thì Anh cũng có nhờ một cô y tá hâm lại cháo giúp mình
"Hâm lại cháo giúp tôi"_Anh thuộc dạng người không biết cách nói chuyện ấm áp cho lắm, nên cái nhờ của Anh như ra lệnh vậy
"À...vâng"_cô y tá kia cầm hộp cháo xuống dưới căn tin
Một lúc sau khi hâm lại cháo xong rồi Anh miễn cưỡng ăn hết hộp cháo đó, em gái của Anh nấu đồ ăn thì ngon thật đó, mà hình như hôm nay em ấy lại quên bỏ gia vị vào rồi, món cháo này không có miếng mùi vị nào cả.

AkaiGin|Chúng ta không thuộc về nhau...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ