TaeHyung vẫn đứng im đó nhìn Jungkook một lúc lâu thì Jimin và Hoseok cũng đến nơi. TaeHyung khá bất ngờ vì họ chỉ đến một mình chứ không có thêm một vị cảnh sát nào cả, Jimin nhanh chóng chạy đến chỗ TaeHyung liền hỏi
- Mọi chuyện sao rồi?
TaeHyung không trả lời mà nhìn qua phía Jungkook. JiMin cũng nhìn theo thấy Jungkook vẫn đứng yên đó. TaeHyung quay qua hỏi
- Cảnh sát đâu?
- Em không gọi, Jungkookie ghét cảnh sát
- Vậy là ghét anh rồi
TaeHyung nói đùa xong cũng bế YoonGi lên đưa cho Hoseok bảo hai người họ đưa nhóc con về trước. Lúc này hai người họ mới để ý là TaeHyung cũng đang bị thương nên có ý bảo sẽ đưa anh đến bệnh viện nhưng anh nói Jungkook sẽ lo chuyện này. Sau khi hai người họ rời đi thì TaeHyung mới tiến đến chỗ Jungkook mà ôm cậu vào lòng
- Đồ to gan, dám giết người trước mặt cảnh sát vậy à?
- Vậy anh không tính bắt em sao? Nếu không bắt em sẽ chạy trốn đấy
- Bắt chứ tại sao không? Nhưng anh sẽ không nhốt em trong tù mà nhốt ở trong tim.
Jungkook nghe vậy bèn bật cười thành tiếng nhưng nước mắt cũng không ngừng rơi, cậu ôm anh thật chặt mà trách móc
- Anh có biết em sợ lắm không hả? Tại sao lại làm như vậy? Em tưởng như anh sẽ rời xa em.
- Không sao. Anh chỉ bị đau vai nhưng nếu Jungkookie của anh bị thương thì anh sẽ bị đau tim. Em muốn thấy chồng sắp cưới của mình vì đau tim mà chết sao?
- Ai cưới anh chứ.
- Em không cưới anh thì anh cưới em. Dù gì Jungkookie cũng là của anh
- Được rồi chúng ta mau đến bệnh viện thôi
- Anh hơi đau nên nếu Jungkookie hôn anh một cái thì sẽ đỡ đấy
Cậu không nói mà chỉ mỉm cười đáp ứng anh. Bầu trời bắt đầu mưa phùn nhưng ở dưới ánh đèn những " Cái xác" vẫn đang nằm im bất động như vậy. Những tên kia không phải Jungkook lấy mạng của họ, cậu chỉ là đánh mấy cái giúp họ nằm cho yên thân thôi.
Sau khi hai người đến bệnh viện sơ cứu và băng bó vết thương cho TaeHyung thì liền về Kim gia. Giờ cũng đã 4 giờ sáng, hai người vừa bước vào nhà liền bị SeokJin túm lấy hỏi tội. Nói là hỏi tội nhưng TaeHyung bị cho ra rìa, Jungkook được SeokJin quan tâm hỏi han từ a đến z
- Con có sao không? Trời ơi thằng nhóc ngốc này, sao không nói với mọi người hả con? Ta đã rất lo lắng đấy.
- Dạ con không sao ạ?
- Con làm SeokJin của ta khóc như mưa thế kia nên khi nào hai đứa khỏe hơn ta liền hỏi tội
TaeHyung nghe Nam Joon nói vậy liền bĩu môi không cam. Anh mới là con ruột nha
- Sao không ai hỏi thăm con vậy? Con mới bị thương nè
- Đáng đời. Dám để Jungkookie của ta gặp nguy hiểm vậy à?
- Con có đi theo chứ bộ
Thấy TaeHyung cứ xị mặt xuống làu bàu Jungkook không khỏi mỉm cười. Hai người kêu SeokJin và Nam Joon đi về phòng nghỉ ngơi trước, JiMin đã bị HoSeok kia ôm đi từ đời nào rồi không biết. Jungkook và TaeHyung qua phòng YoonGi xem cậu bé an lành ngủ rồi mới mỉm cười hài lòng về phòng.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Vkook) Yêu Nam Nhân Thì Đã Sao ?
FanfictionVkook, Taekook - HE (LƯU Ý KHÔNG CHUYỂN VER) -Nếu số phận đã nợ em một cuộc đời bình yên thì anh sẽ là định mệnh để tạo nên sự bình yên riêng đấy cho em . Jeon Jungkook , cuộc đời của em từ bây giờ hãy để cho Kim TaeHyung anh che chở cho em. Hãy để...