mưa đầu mùa

654 86 9
                                    

Ray nắng chiều khó khăn lách mình qua tán lá, đọng lại nơi chiếc áo đã có chút sờn vai, đậu cả quai cặp đã có chút nhạt màu. Jungkook xoè tay, chầm chậm vươn lên nơi cửa kính, vừa vặn che được cái nắng bỏng rát phả trên đôi gò má vì nắng mà có chút phớt hồng. Đường ngoại ô trải đầy lá đổ, mấy cánh đồng đến mùa chín thơm bát ngát, mùi gốc rạ ngay ngáy như mùi sữa, cả những đám khói do đốt đồng phả lên chân trời phía xa xa, bay bỏng theo từng cánh chim dập dìu về tổ.

Aim hít một hơi thật sâu, rồi dùng lực tay đẩy mạnh đầu anh gấu qua một bên. Ngồi kế con người kệch cỡm này, đã ngủ quên còn dựa vào vai khiến cổ đau muốn chết. Aim lấy điện thoại quay lại cảnh bên đường qua một ô kính của sổ, bắt trọn tia nắng rọi thẳng vào máy, sẵn tiện chụp vội đôi tay chắn nắng ngay phía sau.

Vùng ngoại ô thành phố lúc nào cũng thế. Tiếng uỳnh uỵch của mấy chiếc máy chạy bằng dầu đã cũ, đều đặn nổ từng tiếng thật vang để bơm nước từ kênh lên đồng. Tiếng của xe chở nông sản to tướng vượt mặt xe của trường, phía sau đầy ắp những giỏ cà chua đo đỏ.

Taehyung nghe tiếng gió hát ngang mi mắt, muốn bật dậy, nửa lại lưu luyến bờ vai của người ngồi cạnh. Tay Jungkook đô ơi là đô, áo Jungkook mặc cũng thơm mùi xả vải. Tiếng nhạc từ chiếc máy mp3 vắt trong túi vẫn chưa dứt. Lời bài hát cuồn cuộn theo từng ngọn khói trắng, va vào cửa kính rồi bay lên trời cao. Taehyung không nghĩ Jungkook sẽ thích dòng nhạc cổ điển giống như mình, thứ mà lần nào gặp, Taehyung cũng đều kể cho Jungkook nghe về chúng, luyên tha luyên thuyên cả một đoạn đường về nhà, trên con đường có chợ chiều đã vãn. Lần nào Jungkook cũng chỉ lững thững bước từng bước, thi thoảng lại nhấc chân đá bừa một cục đất ven đường. Không ngờ bài hát nào mà Taehyung nói thích, Jungkook đều lẳng lặng ghi lại trong quyển sổ tay thật kĩ, rồi lưu chúng vào chiếc máy nghe nhạc đã có từ những năm học cấp hai.

Ánh chiều tà loang lổ không đều màu trên nền trời cách xa thành phố. Taehyung dụi vào vai người ngồi cạnh vài cái, nhớ lại tấm ảnh mà mình chụp Jungkook dưới tán cây rẻ quạt vàng, chụp bóng áo sơ mi nơi vệ đường, cạnh bờ rào cao vút. Cửa sổ vẫn được mở ti hí vì Jungkook sợ Taehyung không quen mùi máy lạnh của xe. Ổ bánh mì được cậu học trò nhỏ mua ở xe bánh đầu ngõ của một ông cụ với mái tóc bạc phơ, sương mai ghé đến mỗi sáng ở đấy đã gần mấy chục năm trời, được Taehyung cẩn thận buộc vào quai cặp.

- Jeon ơi.

Jungkook không trả lời, cậu chỉ ghé đầu mình vào mái tóc đen nhánh trên vai, dụi một cái thật khẽ.

____

Thầy Kang tiếc hùi hụi nhìn đám bùn lầy trên con đường đồng phía trước. Vốn định về lại thành phố trong ngày, chỉ có thầy và cô Bae dẫn theo bọn nhỏ ở lại qua đêm thật sự không ổn. Nhưng thời tiết mùa hè, sáng nắng đến rát cả má, xế chiều lại mưa ướt hết cả người, dập luôn mấy đám khói đốt đồng phía xa. Thầy chỉ đành cùng cô Bae điện về cho từng nhà, thông báo chuyến dã ngoại chắc phải dời lại thêm một bữa.

Cả hai xe rủ nhau đốt lửa trại, rồi dựng lều thật lớn, hát ca hết cả một đêm. Taehyung cứ tưởng anh Gấu là người cục mịch, lúc nào cũng vươn vai đi kiếm chuyện với người khác, thế mà giờ lại mang bộ dạng ngốc ngốc nướng con khô mực trên đống lửa gần tàn, bất cẩn khiến nó cháy một góc đen thui.

|guktae| eighteenNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ