Editor: Đào Tử
_________________________
Trong lúc Bùi Diệp suy nghĩ lung tung, ánh mắt ba nam tính ở đây đồng loạt rơi vào người cô.
Tần Thiệu cong ngón tay khều khều mặt: "Tiên sinh, loại chuyện này rất phổ biến mà?"
Thân Tang bên cạnh cũng gật đầu đồng ý.
Bị ràng buộc đủ loại điều kiện lạc hậu, đa số bách tính cả đời đều bị vây ở một mảnh địa phương nho nhỏ, không có kiến thức càng không có cơ hội nhìn ra thế giới rộng lớn.
Khoảng cách hạn chế phạm vi chọn bạn đời, lại thêm phong tục "Thân càng thêm thân", họ hàng gần kết hôn vô cùng phổ biến.
Con gái Thế Tông gả cho con trai tiên đế, quan hệ gần, nhưng cũng không đáng để ngạc nhiên.
Cố Ương bình tĩnh nhìn Bùi Diệp.
Cặp mắt nhạt ấy dường như đang lặng lẽ trách Bùi Diệp bắt sai trọng điểm.
"Thái tử không có động cơ tạo phản." Cố Ương thu hồi ánh mắt, "Thái tử tính ra còn có thiên phú hơn bệ hạ, từ nhỏ đi theo danh sư học đạo làm vua, danh sư lần đầu dạy học liền chiếm được sự tán thành của không ít trọng thần. Bách quan hài lòng, trọng lượng thái tử trong lòng bệ hạ cũng hơn hẳn những người con khác, hắn có lý do gì tạo phản? Tuy thái tử có chút tự phụ bệnh vặt, nhưng không phải vấn đề lớn, không ảnh hưởng đến địa vị thái tử của hắn. Trọng yếu nhất là —— Thái tử còn chưa nhược quán, hiện tại cho dù hắn tạo phản thành công, cũng ép không được những lão thần kia."
Kể một ngàn nói một vạn, thái tử không có lý do tạo phản, nhưng hổ phù Phượng gia quân đúng là ở trên tay hắn.
Nếu Phượng gia quân thủ vệ biên cảnh thất bại, hoặc là việc lui giữ Bản thành bị triều đình biết, Thái tử tuyệt đối đứng mũi chịu sào.
Tần Thiệu nói: "Nghe tiên sinh phân tích như thế, giống như là có người muốn kéo Thái tử xuống nước."
Cố Ương lắc đầu.
Nghe có vẻ đúng, nhưng hắn biết cái suy đoán này cũng không chân thật lắm.
"Cậu nói xem —— Ai có thể dưới tình huống không kinh động bất luận người nào lấy được hổ phù trong tay thái tử, để Phượng gia quân rút thủ Bản thành?"
Tần Thiệu bị vấn đề này làm nghẹn cả buổi nói không ra lời.
Thân Tang thuận theo mạch suy nghĩ của Cố Ương suy đoán tiếp.
"Hồi trước học trò từng xem một ít thoại bản, trong đó có một đám tặc nhân làm giả ấn lừa dối qua..."
Hổ phù cũng có thể là giả.
Cố Ương nói: "Hổ phù dễ dàng làm giả như thế, thiên hạ đã sớm loạn. Hổ phù Phượng gia quân là mời đệ tử Mặc gia đương thời chế tạo, bên trong có cơ quan càn khôn tinh xảo. Hổ phù lại được chia thành hai, một nửa chỗ thống soái Phượng gia quân, một nửa ở trong tay thái tử, điều binh nhất định phải đem hai nửa hổ phù hợp lại, không sai một ly mới được."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Quyển 2] Sau Khi Đại Lão Về Hưu
RomanceTên truyện: Sau khi Đại lão về hưu Tác giả: Du Bạo Hương Cô (Nấm Hương Xào) Thể loại: Võng du, xuyên không, xuyên chậm, nữ cường, ngôn tình,... Editor: Đào Tử (Văn án) Người khác khi về hưu, nuôi cháu giữ trẻ múa quảng trường. Bùi Diệp khi về hưu...