- Ông chủ...
May mà giọng nói của một vệ sĩ vọng tới, cắt đứt nụ hôn mờ ám, nếu không, thực sự tôi không biết sau đó Kim Taehyung sẽ làm những gì...
Rất có thể hắn sẽ cư.ỡng b.ức đứa con gái chưa đến tuổi vị thành niên.
- Việc gì thế?
Kim Taehyung gọi tên vệ sĩ đang vội vàng xoay người bỏ đi.
- Nói đi!
- Vâng...
Tên vệ sĩ ngại ngùng nhìn tôi rồi lại nhìn Kim Taehyung, một lúc sau mới nghĩ ra mình đang định nói gì.
- Cảnh sát Hwang đến rồi ạ! Ông ấy nói muốn gặp ông chủ và con gái...ông chủ.
Tên vệ sĩ ngẩng đầu nhìn sắc mặt của Kim Taehyung, khi nói đến hai chữ "con gái" giọng hắn ta như muốn tắc nghẹn:
- Hỏi thăm quá trình bắt cóc hôm qua.
- Mời ông ta vào!
Khi tên vệ sĩ bước ra ngoài tôi có thể thấy rõ hắn ta thở phào một hơi, thầm gạt mồ hôi trên mặt.
Cũng khó trách hắn ta đã bị hù dọa đến như vậy. Hắn ta mới đến đây được hai tháng, có lẽ chưa ai nói với hắn ta rằng tôi là con nuôi của Kim Taehyung.
Tôi lén lút liếm môi, trên đó vẫn còn dư vị của sự tê dại.
Nếu nụ hôn hôm qua tôi có thể hiểu là nụ hôn chúc ngủ ngon của người cha dành cho con gái thì hôm nay...tôi có thể tự lừa mình rằng đó là nụ hôn chào buổi sáng không?
Cảnh sát Hwang vẫn mặc bộ cảnh phục trang nghiêm, dáng người không cao nhưng được bộ cảnh phục ấy tôn lên vẻ rắn rỏi.
Ông ta bước vào, rút ra một tờ giấy và một cây bút từ tập tài liệu, gương mặt vẫn trang nghiêm.
Kim Taehyung rõ ràng đã nhìn thấu mục đích của ông ta, ung dung ngồi trên sofa, nói giọng hơi châm biếm:
- Hiếm khi cảnh sát Hwang rảnh rỗi đến nhà tôi chơi. Mời ngồi! Uống trà hay cà phê đây?
- Không cần, tôi đến để điều tra và ghi chép lại quá trình xảy ra vụ án hôm qua.
Cách nói chuyện trang trọng của ông ta khiến người khác có cảm giác hai người như kẻ xa lạ, ông ta nhất định sẽ làm theo phép công.
Tôi thực sự rất muốn nói ra chân tướng sự việc để xem ông ta có dám ghi lại không. Đến cả tôi còn không chịu nổi cung cách giả tạo của ông ta nữa là huống chi Kim Taehyung!
Hắn không hề giữ thể diện cho ông ta, cười khinh miệt:
- Ông thấy thế nào thích hợp thì viết như vậy, tôi không quan tâm.
- Anh không quan tâm? HanSuk nằm trong phòng cấp cứu, mất một tay, trên người có tới mười mấy chỗ xương bị rạn nứt, vỡ vụn, thận trái bị tổn hại nghiêm trọng đã phải cắt bỏ.
- Vẫn chưa chết à? Mạng lớn đấy.
- Anh...thù sâu oán nặng đến đâu mà đánh người ta ra nông nỗi ấy?
Cảnh sát Hwang tức đến mức bẻ cong cây bút trong tay. Ông ta cố kìm nén cơn giận rồi nói tiếp:
- Theo giám định tỷ lệ thương tật của HanSuk, hành động của anh bị coi là tự vệ quá mức, nếu hắn nhất quyết đòi tố cáo anh thì việc này rất nghiêm trọng!
BẠN ĐANG ĐỌC
KTH | Ngủ Cùng Sói ✓
Fanfiction"Sau bao nhiêu sóng gió, sau bao nhiêu thăng trầm, tôi chỉ có một giấc mộng duy nhất là em." ___ Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm Chuyển ver + edit: ʀᴏsᴀʟɪᴀ Thể loại: Ngôn tình, Nhẹ nhàng, Sâu lắng Độ dài: 36 chính văn + 2 phiên ngoại Couple chính: KTH x K...