Nghe xong Sahi cũng bắt đầu hốt hoảng chạy lại, đặt tay lên trán Jeongwoo"Đúng là nóng thật này! Phải đưa cậu ấy xuống phòng y tế mới được"
"Asahi à! Cậu đưa cậu ấy xuống dưới đi"
Asahi có hơi chần chừ một chút. Không phải vì cậu không muốn đưa cậu bạn thân (ai nấy lo) xuống mà vì cậu bế Jeongwoo không nổi. Nên đành phải lên tiếng nhờ Jaehyuk thôi chứ biết sao giờ
"Hay cậu bế Jeongwoo xuống đi"
"Tại sao phải là mình?"
"Mình bế cậu ta không nổi! Mình chơi với cậu ta mà có lần nào bế cậu ta được đâu. Mình còn toàn bị cậu ta nhấc lên như tờ giấy vậy!"
"Nhưng mà mình..."
"Bây giờ xuống dưới gọi người lên giúp nữa thì lâu lắm. Mình sẽ giúp cậu 1 tay được không? Jaehyuk à cậu nghĩ đến Jeongwoo đi mà!"
"Thôi được rồi!"
Sao tiếng thở dài ngao ngán thì cậu tiến đến cúi người xuống để Sahi giúp đặt Jeongwoo lên lưng, Jaehyuk dùng hai cẳng tay rắn chắc đỡ lấy cặp đùi thon nhỏ của cậu bế lên, rồi từ từ đứng dậy đi xuống phòng y tế.
Khi người cậu và lưng của Jaehyuk chạm nhau cả người cậu da gà da vịt nổi lên. Hai tay Jeongwoo choàng ra trước cổ Jaehyuk, cằm và cả khuôn mặt hơi góc cạnh nhưng lại có nét mềm mại thì được đặt trên đôi vai rộng lớn ấy.
Nhiệm vụ của Sahi rất ư chi là nhẹ nhàng đó là đi kế bên quan sát xem Jeongwoo như thế nào. Dù Jeongwoo vẫn còn hơi tỉnh táo nhưng người cậu thì mệt rã rời lắm rồi, cứ như thể bị vật gì đó rất nặng ghì cả cơ thể lại không cho cậu đi.
Jeongwoo lợi dụng lúc mặt ở gần sát cổ của Jaehyuk mà tham lam hít một hơi thật sâu. Mùi nước xả thơm ngát từ chiếc áo đồng phục đã thấm đẫm một ít mồ hôi. Sau gáy cậu bạn cùng bàn còn có chút hương chanh hoà quyện cùng hương trà xanh nhẹ nhàng thoang thoảng làm người ta liên tưởng đến mùi túi thơm trong nhà vệ sinh, không hiểu sao nhưng Jeongwoo thấy mùi này nó thật sự rất thơm. Mùi hương ấy cứ lởn vởn mãi quanh mũi Jeongwoo làm cậu thấy rất dễ chịu mà thiếp đi lúc nào không hay.
Xuống đến phòng y tế, Jeongwoo còn đang say giấc nồng được đặt nằm ngay ngắn lên chiếc giường nhỏ màu trắng tinh cạnh cửa sổ có hướng nắng rất đẹp đang chiếu vào. Bầu trời hôm nay sao lại âm u đến lạ, những vệt nắng ấm áp chẳng còn là bao nhiêu nhưng vẫn đủ chiếu xuyên qua các ô cửa kính rọi vào mặt của Jeongwoo làm cậu có hơi khó chịu mà nheo hai đôi mắt mệt mỏi lại.
Nhìn sang thấy Jeongwoo đang nheo mày lại vì ánh sáng chiều vào, Jaehyuk nhẹ nhàng tiến lại cửa sổ, cố gắng để không đánh thức Jeongwoo, kéo chiếc rèm mỏng màu vàng nhạt sang một bên để che lại bớt một phần ánh nắng chiếu vào mặt Jeongwoo
Cô bác sĩ ở phòng y tế bắt đầu khám sơ qua 7749 cái bước gì đó cho Jeongwoo mà Asahi với Jaehyuk đứng ngơ cả người ra chả biết cô ấy đang làm gì. Sau khi kiểm tra xong thì cô mới bảo với cả 2 đứa đang đứng như trời trồng kia
"Bị mệt mỏi do thức khuya, thiếu ngủ, áp lực và cả thời tiết thay đổi đột ngột làm cho cơ thể cậu chưa kịp thích ứng mới gây ra tình trạng sốt như thế này"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Drop] [Jaejeongwoo ] ♥︎𝗨𝗻𝗿𝗲𝗾𝘂𝗶𝘁𝗲𝗱 - 𝗟𝗼𝘃𝗲♥︎
Fanfiction"Đôi ta đơn giản chỉ là Unrequited-Love..."