Phần 42

3.1K 149 31
                                    

Sáng hôm sau , Thái Hanh cho gọi bà mai trong xóm đi coi ngày dùm , việc thì nhiều cũng không có thời gian mà đi.

-"Ông hổng đi với em hả"

-"Không tôi còn nhiều việc , cô với bà mai đi đi"

Chấp nhận rước về vậy thôi chớ Thái Hanh cũng chả quan tâm gì mấy đến chuyện đám cưới và cả cô Như kia.

Thấy Thái Hanh vẫn còn lạnh nhạt với mình nên cũng tức tối dữ lắm. Nhưng cái cách nó giận lẫy cũng không làm cho Thái Hanh xiêu lòng dỗ nó được.

...

Coi ngày xong thì 2 tháng nữa sẽ là ngày lành tháng tốt để làm đám cưới .

Từ ngày rước cô Như về nhà , Thái Hanh cũng không còn ngủ chung phòng với Chính Quốc nữa mà dọn ra phòng làm việc riêng để ngủ.

Ban ngày sẽ ra cửa tiệm đến tối , còn có khi lên đồn cao su vài ba ngày mới trở về nhà.

Chính Quốc ngày qua ngày lại càng tiều tụy hơn , em không còn cười nói vui vẻ với mọi người , không còn hoạt bát như ngày xưa.

Ai hỏi gì thì em trả lời nấy , có khi chỉ gật đầu một cái là xong . Suốt ngày chỉ cắm cúi với mấy cây hoa nhài.

Con Như về đây thấy vậy được nước lấn tới , nó sai vặt Chính Quốc làm đủ thứ chuyện coi như người hầu của nó vậy .

Đến tối hôm kia nó còn sai Chính Quốc rửa chân cho nó , con Lệ thấy Quốc định làm theo nên vội ngăn cản lại.

-"Sao cậu phải nghe lời cái thứ cướp chồng cậu chứ?"

-"Chị đừng có nói vậy , ông hội nghe được là ông phạt chị đó"

-"Nhờ làm có chút việc mà than lên than xuống"

-"Không phải là than , đây là cậu cả là VỢ LỚN của ông hội , từ khi nào mà VỢ NHỎ có thể sai vặt VỢ LỚN làm mọi chuyện như người hầu của mình?"

-"Thì.."

-"Đi đi cậu , từ nay cậu đừng có làm nữa có gì cậu cứ để con"

Lệ dắt tay Chính Quốc đi ra đằng sau , mặc cho con nhỏ kia đang liếc nhìn tức rung người.

...

1 tháng trôi qua nhanh thật , cái vườn hoa nhài tươi tốt ngày nào mà bây giờ nó lại tàn xơ và héo hắt.

Chính Quốc em chăm rất kỉ , bón phân tưới nước đầy đủ nhưng vẫn không thể nào giúp mấy cái cây tươi tốt lên được.

...

-"Cậu cả đâu?"

-"Dạ , cậu cả đang ở trong phòng"

-"Mần chi suốt ngày ru rú trong phòng , đám cưới chồng đến nơi chẳng lo cái gì"

-"Dạ..con xin phép"

Câu nói đó cũng làm con Lệ chạnh lòng thay Chính Quốc , Thái Hanh sao có thể thốt ra những lời cay nghiệt đến thế?

-"Mình đừng có giận nữa , để em bóp vai cho mình nghennn" Con Như đi ra thấy Thái Hanh đang bực thì liền dẹo dẹo để lấy lòng.

| VKook | Thương Lắm Mình Ơi! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ