Phần 57

3.9K 162 22
                                    

Một tuần cũng trôi qua . Ngày mơi tới đây sẽ là đám cưới lại của Thái Hanh và Chính Quốc.

Hai bên nhà Kim Thành và Trí Mân hí hửng sắm đồ chuẩn bị đủ thứ , cứ như là chuẩn bị đón tết vậy.

Chính Quốc may cho 3 đứa nhỏ , mỗi đứa một cái áo dài màu đỏ thắm , bé Quân sẽ nhận nhiệm vụ làm rể phụ bưng khay nhẫn.

Nhìn mấy đứa nhỏ mặc thử áo dài chơi đùa tung tăng thấy cưng hết biết . Bé Điền được mặc vào cũng cười hí hí tít mắt.

..

"Em coi còn thiếu gì hông Mận".

"Xong hết rồi cậu nhỏ ơi , hôm qua giờ mợ ba dặn con kĩ lắm , còn ngó đi ngó lại mấy lần".

"Ừm , thôi tối rồi em coi vô canh bé Điền rồi ngủ với nó nghen".

"Dạ cậu , cậu cũng ngủ sớm để mai làm đám cưới thiệc đẹp nghen".

"Hì , cậu biết rồi".

Dáng con Mận vừa khuất đi thì hai bàn tay thô to luồng từ đằng sau ôm eo Chính Quốc.

"Aaa" - em hoảng giật mình nên la lên.

"Suỵt , là tôi đây mà".

Em tròn mắt nhìn còn hắn thì dắt tay em đi đâu đó.

"Ngồi xuống ngồi xuống" - hắn nhẹ đỡ em ngồi xuống cái xích đu ở vườn hoa nhài.

Hắn ngồi bên cạnh choàng tay qua ôm vai , cho đầu em tựa vào vai hắn.

"Lâu rồi em với ông không ngồi ở đây ha".

"Ừm lâu thật đó , 2 ngày rồi em ha".

Quê nha quê nha!!.

"Ông này!"

"Hahaa , thôi , mới chọc một chút mà xinh đẹp đã giận dỗi rồi".

Mới chọc một chút mà bé mèo nhà ta muốn xù lông rồi kia kìa.

"..."

Em nhìn theo mấy con đom đóm trên cao rồi nở nụ cười tươi nhìn chúng nó đang bay chớp tắt.

Hắn cứ nhìn em như say đắm lắm , bộ em có sức hút đến vậy hả.

"Sao ông cứ nhìn em hoài"

"Em cười rất xinh nên tôi muốn nhìn mãi".

Hắn nắm nhẹ tay em rồi hôn chụt một cái lên mu bàn tay.

"Tôi sẽ cho em tất cả cuộc đời này của tôi , để đổi lại được nhìn thấy em cười, được nắm tay em".

"Nụ cười của em quý giá với ông đến như vậy hả?".

"Phải , nụ cười của em đối với tôi cũng như ánh mặt trời vậy , vừa ấm áp vừa là nguồn sống của tôi..".

"Xinh đẹp này , tôi hỏi em câu này có được không?"

"Không chỉ một câu , cả trăm cả ngàn câu em vẫn sẽ trả lời ông".

"Gặp tôi , biết tôi , và yêu tôi , em có hối hận không?".

"Thà rằng.. yêu ông mà chịu đau khổ một chút còn hơn cả một đời em không biết sự tồn tại của ông..".

| VKook | Thương Lắm Mình Ơi! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ