Zata

1K 67 8
                                    

"Dạ ưng là gì hả cha?"

"Dạ ưng là tộc người có cánh. Họ luôn chiến đấu dũng mãnh vì tự do của loài người và được tôn sùng nhiều đời. Tuy nhiên, bản thân họ dần bị hào quan che khuất mà trở nên ngạo mạn, xem thường những con người nhỏ bé. Chính vì sự ngạo mạn ấy khiến loài người chán ghét, tộc Dạ ưng từng bước chìm vào sự quên lãng. Tới giờ, chẳng một ai còn trông thấy hay nghe tung tích gì về họ nữa."

Cô gái nhỏ nhắn ngồi trong lòng cha mình chăm chú lắng nghe những lời ông kể. Đôi mắt tròn xoe hứng thú với mọi điều mới mẻ. Trong lòng vì tò mò mà sinh ra ước mơ viễn vong muốn gặp tộc người có cánh kia một lần. Với một đứa trẻ thì còn gì ngầu bằng tên chiến binh cùng đôi cánh sải rộng càn quét trên mặt trận chiến trường khốc liệt.

Thoáng chốc thời gian trôi qua, cô gái nhỏ ngày nào đã trở thành thiếu nữ xinh đẹp khiến bao chàng trai say đắm. Ngoại hình tuy theo thời gian thay đổi nhưng tâm hồn thì vẫn nuôi giấc mộng bao năm thời thuở bé.

Gia đình em chỉ là nông dân bình thường, hằng ngày phải chăn nuôi làm ruộng để kiếm sống. Tuy có hơi vất vả nhưng em vẫn hài lòng với cuộc sống nhàn hạ này vì nhà em cũng chẳng phải thuộc dạng thiếu nợ.

Mỗi sáng em sẽ bắt đầu bằng việc quét rơm ở nhà kho. Sẽ chẳng có vấn đề gì nếu như hôm qua trời không nổi bão. Nghĩ đến đống rơm rạ bị gió to làm rối tung lên khiến em ngán ngẩm chẳng muốn bắt đầu công việc.

Đôi tay thon thả của em cầm lấy cây cào rơm như thể hôm nay nó nặng lên gấp cả trăm lần. Lòng thầm bất mãn liên tục thở dài.

Có tiếng sột soạt phát ra từ đống rơm gần đó. Ban đầu em chỉ nghĩ là vài con chuột trốn bão hôm qua đến trú, thế nhưng tiếng động ngày càng to khiến em phải dừng hành động của mình mà tò mò đến xem.

"Cô thở dài nhiều quá đấy!"

Trời má, một đống rơm biết nói khiến em hoảng loạn lùi về phía sau. Cả người run rẫy mà dùng cây cào trên tay chọc vào như thăm dò tình hình.

Từ trong bụi dần lộ ra mái tóc bạch kim. Chàng trai lạ mặt cùng đôi mắt màu hổ phách sắc bén như chim ưng cau mày nhìn em. Có vẻ cậu ta bị tiếng thở dài quá nhiều đánh thức.

"Anh là ai?! Sao lại ở trong kho nhà tôi?!"

"Chẳng biết nữa."

Cậu ta nhướng vai trả lời câu hỏi của em một cách qua loa rồi lại nằm dài ra bãi rơm nhắm mắt muốn đánh thêm một giấc nữa.

"Nếu anh không nói rõ thì tôi sẽ dùng cào đánh anh đấy!"

Biểu hiện ấy khiến em tức giận. Đã xâm nhập trái phép còn ra vẻ đây là nhà mình, đúng là gã điên.

Vẻ khó chịu của em làm cậu ta có chút chột dạ mà ngồi dậy quay lưng lại. Là người của tộc Dạ ưng. Sau bao năm tháng mơ ước, cuối cùng em cũng tận mắt thấy được người ưng bằng da bằng thịt. Tuy nhiên, cậu ta chỉ có một bên cánh khác xa với em tưởng tượng.

Em ngước lên nhìn ô cửa thông gió hôm qua mình quên đóng, trong lòng cũng đoán được phần nào lý do anh ta xuất hiện ở nơi này. Có vẻ cơn bão lớn hôm qua đã khiến cậu ta rơi vào đây.

[LQM] [Imagine] Rov Boy x You Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ