[Chap 5]

282 24 11
                                    

Warning: H nhưng ko đút đýt vì mình nghĩ 2 thằng cà kheo này đút đýt nhau hok dc đâu :)))

꧁ ❀ ꧂

Chà, ít nhất thì cũng sẽ có một cái giường, đó là điều mà Ran cố gắng an ủi bản thân, nhưng tiếc là nghiệp chướng anh tích chất chồng còn nhiều hơn tiền Kokonoi thu được trong một tháng nên cuối cùng cả hai lại nằm trên cái sàn nhà lạnh ngắt.

"Tao tưởng mày đã nói rằng có một 'chiếc ghế sofa đẹp, thoải mái'." Ran càu nhàu khi Hanma đặt anh xuống sàn rồi bắt đầu cởi khóa quần anh.

Lòng bàn tay gã đặt lên đùi trong của Ran, mắt gã nheo lại, những lọn tóc dài lòa xòa rũ xuống cánh mũi anh nhột nhột. Hanma cười khúc khích vào cổ anh, dùng ngón tay cái xoa xoa tròn vào phần thịt trắn nỏn và hôn nó trước khi lẩm bẩm, "Xin lỗi, tao quên mất mình nghèo - trông mày quá giàu để giao du với một kẻ ăn xin như tao. "

"Đó là bởi vì tao giàu thật mà."

Hanma, không để bản thân lãng phí bất kì giây phút nào, lao thẳng tới phần thưởng đang mời gọi đó, liên tục hít hà và mút lấy hạ thân mềm nhũn qua chiếc quần boxer lụa của Ran. Dương vật anh giật lên một cách sung sướng, mặc cho cảm giác nhột nhột và nước dãi gã chảy nhễ nhại và luộm thuộm làm sao thấm ướt quần anh.

Thật kinh tởm.

Nhưng lại khiêu gợi một cách lạ lùng.

Ran chắc rằng mình đã mất trí khi những chuyện mà con chó kinh tởm này đang làm khiến anh cảm thấy hứng tình, nhưng có lẽ anh đã mất trí từ giây phút anh đồng ý để gã đưa về nhà. Và mặc dù miệng anh vẫn buông lời càm ràm, anh cũng phải công nhận rằng kỹ thuật của gã không cẩu thả chút nào, ánh mắt gã mãnh liệt và táo bạo như muốn ăn tươi nuốt sống anh, vẻ mặt đầy tự tin khi gã liếc nhìn lên Ran, mặt đỏ bừng và lưỡi thè ra, nước bọt chảy dài nơi khóe miệng đang nở một nụ cười ngạo nghễ.

Không tốn nhiều thời gian để gã làm cho hạ thân của Ran trở nên cương cứng.

Ran trừng mắt nhìn gã, nhưng với vẻ mặt của anh lúc này, thật khó để có thể nhịn cười. Đối với Hanma, anh trông giống như một chú mèo con đang giận dỗi và cáu kỉnh khi chủ nhân ngừng cưng chiều, vuốt ve nó, nằm một cách chễm chệ trên sàn phòng khách, một vài lọn tóc đen tuyền pha lẫn màu bạch kim thoát ra khỏi bím tóc hoàn hảo thường ngày của anh.

Thực sự là một cảnh tượng quyến rũ, một con sói khoát lên lớp lông cừu.

Gã chưa bao giờ nghĩ mình lại có thể nhìn thấy Ran dũng mãnh, khát máu nơi chiến trường lại sa đọa như thế này, và gã chính là kẻ đã khuất phục anh. Một cảm giác tự mãn như sống dậy trong gã, nhưng cảm giác đó chỉ tồn tại trong chốc lát khi đột nhiên Ran nhấc hông anh lên, hạ thân anh dập mạnh vào cổ họng khiến gã nghẹn ngào không thốt nên lời. Gã nhíu mày, cổ họng đau rát rồi ho sặc sụa, bực bội nhìn anh, nhìn vào khuôn mặt đang nhếch mép cười ngạo nghễ và đôi mắt sáng lấp lánh của anh- minh chứng rằng chú mèo con này cũng có móng vuốt sắc bén và nó sẽ không ngại sử dụng chúng.

Tuy nhiên, gã đồng thuận và chuyển toàn bộ sự tập trung của mình vào việc tấn công hạ thân của Ran giống như nó là một món tráng miệng béo bở mà gã không thể chờ đợi để ăn tươi nuốt sống, để khiến anh ngã quỵ dưới những kỹ thuật điêu luyện của gã.

PUDDING MÙA NOEL [Ran x Rindou][Tokyo Revengers]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ