Chương 116: Bí mật nhỏ của Chiêu Đệ

387 24 1
                                    

Câu truyện xảy ra trước khi gặp Tây Bá Hầu.

Nàng dựa đầu vào vai hắn: "Tướng công tướng công." Nàng gọi không ngừng. Hắn cười cười rất muốn thò tay gõ gõ đầu nàng.
"Như vậy nhao nhao, cá đều bị nàng nhao nhao chạy rồi. "

Nàng ục ục miệng biện giải cho mình nói: "Chàng câu cá mà cần câu lại thẳng như vậy nếu là có cá đến ăn, cái kia cá đích thị là cái đồ đần."

Khương Tử Nha phốc phốc một tiếng cười ra tiếng, sau đó chăm chú phải xem trứ nàng chịu đựng cười tiếp.
"Để ta xem một chút. Con cá này là rất đần. "

Nghe được là cười nàng, mặt nàng đen lại.
"Tướng công chàng thật xấu! Chàng ghét bỏ ta chàng sám bảo nương tử của mình đần a...! " Nàng ra vẻ tức giận nắm nắm đấm đánh nhẹ hắn, vẻ mặt kiều mị.

Khương Tử Nha rất muốn nói: "Chiêu Đệ a..., nàng đừng như vậy... sẽ làm cá bỏ đi mất!" Thế nhưng là nghĩ lại đến nàng nói với người khác lời nói đều là cả tiếng đột nhiên lại cảm thấy rất được dùng.

Chiêu Đệ lại an tĩnh trong chốc lát, trong một giây lát. Sau đó còn gọi trứ hắn.
"Tướng công a..., chàng vừa bắt đầu nói được không thích ta là thực sự...? "

Vấn đề này lại để cho Khương Tử Nha không biết trả lời thế nào. Chẳng qua là có thể cảm giác được nếu là hắn thành thật trả lời nàng: "Đúng vậy, vừa bắt đầu ta không thích nàng, bởi vì bị ép buộc." Nếu nói như vậy bình thường nhất định hắn sẽ bị nàng đẩy xuống sông.

Sau đó hắn đã trầm mặc thoáng một phát. Nàng làm nũng hỏi tiếp hắn, cũng không biết là không phải hắn ảo giác, hắn cảm thấy nàng ánh mắt có chút hung tàn.

Hắn chậm ung dung nói.

"Chiêu Đệ. Ta kỳ thật so bất luận kẻ nào đều minh bạch, có thể phối hợp của ta, tuyệt đối vĩnh viễn không phải cái loại này biết mình lúc nào hầu nên làm cái gì nói cái gì lời nói. Mà chỉ là có thể rất dễ dàng sẽ đem ta theo thần đàn bên trên kéo xuống người. Nói cho cùng, ta cũng không quá đáng chẳng qua là sẽ pháp lực sống được lâu hơn phàm nhân."

Sợ nàng không rõ ý của hắn, cũng biết nàng một mực đem mình không riêng cho rằng tướng công càng là thần chỉ nàng người bình thường, hắn đã có da mặt dầy, cũng không phải hắn thực sự tự đại cuồng vọng cảm giác mình là một người rất giỏi. Chỉ sợ nàng không rõ ý của hắn, nếu là xuyên tạc đoán chừng sẽ rất khổ sở.

Chiêu Đệ ngẩn người tại chỗ. Nhìn ra được cái đầu nhỏ đang suy nghĩ Khương Tử Nha nói nhiều như vậy rốt cuộc là có ý tứ gì.

Khương Tử Nha được một lát nhàn rỗi, như cũ ung dung quá thay quá thay các loại: "Cá Mắc câu."
Sau nửa ngày, phảng phất đều chứng kiến Chiêu Đệ trên đầu mạo yên, nàng cuối cùng tự động tổng kết thành kỳ thật hắn vừa nhìn thấy nàng cũng rất ưa thích nàng, nói không thích nàng là giả dối. Sau đó nàng rất kích động Địa Hùng ôm hắn. Khương Tử Nha lại là vẻ mặt chịu không nổi.
"Chờ một chút chờ một chút chờ một chút. " Hắn đẩy ra nàng, sau đó hướng sông đầu kia nhìn lại, "Chiêu Đệ cá đã cắn câu. Chúng ta mau trở về ta rất muốn ăn cá." Những lời này làm nàng chưa kịp hiểu, hắn liền dùng pháp thuật đưa nàng trở về phòng..

[Edit] Phong Thần Anh Hùng: Thừa Tướng Độc Sủng Tiểu Kiều Thê!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ