Đến bệnh viện, bác sĩ kiểm tra xong báo là Trịnh Tư Duyệt có chút dấu hiệu sảy thai, bảo cô không nên để tâm tình quá kích động, bằng không.... ba tháng đầu là thời gian dễ sảy thai nhất, ông đề nghị Trịnh Tư Duyệt nằm viện một ngày để theo dõi.
Trịnh Tư Duyệt chỉ ước gì đứa bé cứ vậy mất đi, bất quá Hoàng Dao Tư thì lại nghĩ là cứ để Trịnh Tư Duyệt nằm viện, không quản là giữ hay bỏ đứa bé này, Trịnh Tư Duyệt vẫn nên nằm viện nghỉ ngơi cho thật khỏe.
Trong phòng bệnh chỉ có một bệnh nhân là Trịnh Tư Duyệt nên hai cô gái nói chuyện cũng không cần chú ý, sắc mặt Trịnh Tư Duyệt tái nhợt, cô nắm tay Hoàng Dao Tư nói: "Dao Dao, mình không muốn đứa bé này."
Hoàng Dao Tư hiểu ý Trịnh Tư Duyệt, không có cô gái nào muốn sinh con cho một tên cặn bã, lại còn là một đứa bé ra đời vì cưỡng hiếp. Nếu đứa bé là vô tội, vậy còn người mẹ? Lẽ nào người mẹ không vô tội? Trịnh Tư Duyệt chán ghét đứa bé này, cho dù cô khuyên Trịnh Tư Duyệt sinh ra thì đối với đứa bé này cũng thực không công bằng. Một đứa bé sống mà không được mẹ mình yêu thích sẽ thống khổ biết bao nhiêu.
Quan trọng hơn là Trịnh Tư Duyệt còn trẻ, một mình cô không thể nuôi dạy nổi một đứa bé. Gánh nặng đó quá lớn, cô không gánh chịu được. Hoàng Dao Tư vẫn luôn cảm thấy tình tiết nữ chính ôm bụng bầu bỏ chạy trong tiểu thuyết thật thần kỳ, thực tế thì có mấy cô gái thật sự hiểu được, sinh đứa bé ra rồi thì phải chịu trách nhiệm cả đời.
Mặc dù không chịu trách nhiệm với sinh mệnh nhỏ bé này, thế nhưng vẫn tốt hơn là để bé vừa sinh ra đã không được hoan nghênh.
"Được rồi, chỉ cần bồ suy nghĩ thật kỹ, đứa bé này chúng ta không cần." Hoàng Dao Tư ôn nhu nhìn Trịnh Tư Duyệt: "Bồ đừng sợ, có mình ở đây, không sao đâu."Trịnh Tư Duyệt nhìn Hoàng Dao Tư, lại rơi lệ: "Chuyện đứa nhỏ như vậy, vậy Vương Hưng Trung thì sao? Trong tay hắn có video với hình chụp của mình, chỉ cần một ngày hắn còn chưa xóa bỏ, mình lại phải sống trong lo lắng hãi hùng. Mình không muốn phải nghe theo sự bày bố của hắn nữa, mình quá mệt mỏi rồi!"
Nhìn dáng vẻ khổ sở của Trịnh Tư Duyệt, trong lòng Hoàng Dao Tư cũng thực bứt bối, quan trọng nhất là cô cũng cùng Vương Hưng Trung quay video, sớm biết Vương Hưng Trung là người như vậy, cho dù chết cô cũng không quay video với hắn. Hiện giờ Vương Hưng Trung không dùng video để uy hiếp cô là vì tình cảm của bọn họ vẫn chưa xuất hiện vấn đề. Một ngày nào đó xảy ra vấn đề, có phải cô cũng sẽ giống như Duyệt Duyệt, bị hắn uy hiếp như vậy?
Hoàng Dao Tư cũng rất hoảng sợ: "Làm sao bây giờ? Mình cũng có video ở trong tay hắn."
Trịnh Tư Duyệt rất kinh ngạc, nước mắt vẫn còn ầng ật: "Vì... vì sao chứ? Vì sao bồ cũng có? Hắn ép buộc bồ quay video à?" Nói tới đây, Trịnh Tư Duyệt thật sự phẫn nộ.
"Không không không, là mình tự nguyện!" Hoàng Dao Tư xấu hổ không thôi, cô vẫn cho rằng đây chỉ là sở thích nhỏ của hai người, không ngờ... không ngờ Vương Hưng Trung lại là người như vậy, sớm biết... sớm biết thì....
Hoàng Dao Tư hối hận không thôi, trên đời này không có sớm biết, cô làm sao ngờ được người bạn trai ân ái nhiều năm lại là một tên cặn bã như vậy.
Có lẽ sẽ có người khó hiểu, vì sao Hoàng Dao Tư lại tin tưởng lời nói một bên của Trịnh Tư Duyệt như vậy mà không tìm Vương Hưng Trung chất vấn? Biết đâu Trịnh Tư Duyệt lừa cô ta thì sao?
Nếu không nhìn thấy video có lẽ Hoàng Dao Tư sẽ có nghi ngờ đó, thế nhưng sau khi nhìn thấy độ biến thái tới tận cùng của Vương Hưng Trung trong video, Hoàng Dao Tư hoàn toàn không có suy nghĩ muốn chất vấn, hiện giờ chỉ cần nghĩ tới con người đó cô đã cảm thấy tởm lợm.
"Vậy phải làm sao đây? Hai chúng ta đều có nhược điểm trong tay hắn." Trịnh Tư Duyệt vốn tưởng chỉ có một mình mình mà thôi, không ngờ ngay cả Dao Dao cũng trúng chiêu, lẽ nào tương lai cả hai bọn họ phải trầm luân trong địa ngục sao?
Hoàng Dao Tư có chung suy nghĩ hốt hoảng nói: "Có cách, nhất định sẽ có cách." Cô cũng rất hốt hoảng, thế nhưng Trịnh Tư Duyệt đã như vậy rồi, cô không thể cuống lên được, cô mà cuống thì Trịnh Tư Duyệt sẽ càng sợ hơn.
"Cách gì? Ngay cả nữ thần Lý Hiểu Nghệ của bộ khi đối mặt với chuyện này cũng không có cách thoát thân, cô ấy đã lựa chọn tự sát, chúng ta lại càng không thể!" Trịnh Tư Duyệt khóc nức nở, cho dù hiện giờ có không ít người mắng chửi hành vi tởm lợm của Vũ Phong ở trên mạng, nhưng vẫn có không ít người châm chọc Lý Hiểu Nghệ không đứng đắn.
Cho dù Lý Hiểu Nghệ là người bị hại nhưng clip của cô vẫn âm thầm bị lan truyền. Cảm giác khó chịu đó, tuyệt vọng đó, Trịnh Tư Duyệt chỉ vừa nghĩ tới đã nổi điên, muốn tan vỡ.
Nếu như cô cũng rơi vào hoàn cảnh như vậy, không thể nghi ngờ là cô cũng sẽ lựa chọn tự sát.
Áp lực như vậy, không ai chịu nổi.
"Duyệt Duyệt, bồ đừng chán nản như vậy, rồi sẽ có cách mà, có mình ở đây! Mình với bồ giống nhau mà, bồ đừng sợ!" Hoàng Dao Tư ôm lấy Trịnh Tư Duyệt, không ngừng an ủi, không quản thế nào, cô cũng sẽ không để Duyệt Duyệt bị thương tổn.
Lúc phòng bệnh không ngừng vang vọng tiếng khóc nức nở, bầu không khí cực kỳ ưu thương, một giọng nữ trong trẻo đột nhiên vang lên: "Có cần giúp không?"
Hoàng Dao Tư sửng sốt, cô buông Trịnh Tư Duyệt ra, có chút không rõ hỏi: "Duyệt Duyệt, mới nãy bồ có nghe thấy âm thanh gì không?"
Trịnh Tư Duyệt cũng nghe thấy giọng nữ kia, cô cũng tưởng là mình nghe nhầm, thế nhưng khi Hoàng Dao Tư nghĩ vậy thì cô biết rõ là mình không nhầm.
"Hình như có nghe thấy!"
Hai người nhìn xung quanh nhưng không phát hiện người nào. Kỳ quái, trong phòng bệnh chỉ có hai bọn họ, âm thanh vừa nãy là sao?
Lúc hai người đang khó hiểu thì ở cuối giường đột nhiên xuất hiện một bóng dáng làm Hoàng Dao Tư cùng Trịnh Tư Duyệt sợ tới mức suýt chút nữa đã thét lên thành tiếng.
"Xuỵt, đừng sợ!" Cô gái cười híp mắt dựng thẳng ngón tay đặt ở giữa môi, ngay sau đó Hoàng Dao Tư phát hiện mình có há to miệng thế nào cũng không kêu lên được.
Trịnh Tư Duyệt nắm chặt tay Hoàng Dao Tư, bụng lại ẩn ẩn đau, cô bị kinh hách quá độ, Lý Hiểu Nghệ? Lý Hiểu Nghệ? Không phải cô đang nằm mơ chứ? Vì sao một người đã chết lại đang đứng ở trước mặt cô?
Lý Hiểu Nghệ nhìn hai cô gái cực kỳ hoảng sợ ở trước mắt, gương mặt vẫn tươi cười: "Không sai, là tôi! Bây giờ tôi là quỷ, vừa nãy tôi nghe thấy chuyện hai người nói, cần tôi giúp một tay không?"
Lý Hiểu Nghệ vừa dứt lời, Hoàng Dao Tư theo bản năng a một tiếng, sau đó phát hiện mình có thể lên tiếng, điều này làm cô tin tưởng Lý Hiểu Nghệ ở trước mặt nhất định là quỷ, chỉ có quỷ mới có bản lĩnh như vậy.
Chỉ là đang là ban ngày, quỷ làm sao có thể xuất hiện chứ?
Bất quá đó không phải trọng điểm, trọng điểm là Hoàng Dao Tư nghe thấy Lý Hiểu Nghệ nói có thể giúp một tay thì mừng như điên. Trong mắt cô, lúc làm người Lý Hiểu Nghệ hiền lành ôn nhu, hiện giờ vì tên Vũ Phong kia nên biến thành quỷ, gặp phải bọn cô có hoàn cảnh tương tự, muốn giúp bọn cô trả thù tra nam cũng thực bình thường.
Tuy nghĩ vậy nhưng Hoàng Dao Tư vẫn có chút lo lắng, cô do dự nói: "Nữ thần, chị thật sự có thể giúp bọn em sao?"
Lý Hiểu Nghệ mỉm cười gật đầu, ôn nhu như ngày xưa: "Đương nhiên, hai em là fan của tôi, lại gặp phải chuyện tương tự như tôi, tôi đương nhiên nguyện ý góp chút sức lực."
Nghe tới đây, Hoàng Dao Tư nhịn không được kích động, cô nắm lấy tay Trịnh Tư Duyệt, có cảm giác vui mừng: "Duyệt Duyệt, Duyệt Duyệt, chúng ta được cứu rồi."
Trịnh Tư Duyệt cũng thực cao hứng, thế nhưng vẫn có chút sợ, dù sao thì Lý Hiểu Nghệ cũng là quỷ, quỷ có thể tin được sao?
Có lẽ thái độ hoài nghi của Trịnh Tư Duyệt quá rõ ràng, Lý Hiểu Nghệ ôn nhu nói: "Tôi lừa hai em thì có chỗ tốt gì chứ, tôi chỉ là quá căm hận đàn ông như vậy mà thôi. Tôi vì một tên cặn bã mà chết, tôi không muốn fan của mình cũng phải trải qua sự tình đáng sợ như vậy. Bây giờ hai em có thể nói cho tôi nghe rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chưa?"
Hoảng Dao vội vàng gật đầu, sau khi nói ra đầu đuôi mọi chuyện thì thở dài áy náy nói: "Là lỗi của em, em quá sơ ý nên không chú ý Vương Hưng Trung ở sau lưng mình lén khi dễ Duyệt Duyệt. Em đúng là người ngu ngốc nhất trên đời."
Trịnh Tư Duyệt nắm lấy tay Hoàng Dao Tư, lắc đầu: "Dao Dao, không liên quan tới bồ mà. Là tên cặn bã Vương Hưng Trung kia, không phải do bồ. Đừng ôm lỗi vào người mình."
Thấy bạn thân của mình thấu hiểu như vậy, Hoàng Dao Tư thật sự cảm thấy rất tệ, vẫn nghĩ là lỗi của mình, nếu cô không chọn một bên cặn bã như vậy làm bạn trai, Duyệt Duyệt đã không phải trải qua chuyện này.
Nhìn hai người, Lý Hiểu Nghệ có chút xúc động, không ngờ Trịnh Tư Duyệt gặp phải những chuyện tồi tệ như vậy nhưng vẫn giữ được bản chất lương thiện, đổi lại là người khác, chỉ sợ sớm đã quát mắng Hoàng Dao Tư rồi! Dù sao thì con người rất dễ giận chó đánh mèo, trút hết bực tức của mình lên người người khác.
Cho dù là người ngoài nhìn vào chỉ sợ cũng không ít người chỉ trích Hoàng Dao Tư hại Trịnh Tư Duyệt. Nếu cô không kết giao một người bạn trai như vậy, nếu cô không mua rượu tổ chức tiệc mừng sinh nhật thì hết thảy đã không phát sinh.
Cho nên mới nói, Lý Hiểu Nghệ thật sự rất thích cô gái Trịnh Tư Duyệt này.
"Nữ thần, bọn em nên làm gì bây giờ?" Nghĩ tới lúc Lý Hiểu Nghệ còn sống, cô rất thích Lý Hiểu Nghệ, bây giờ chết rồi, Lý Hiểu Nghệ lại giúp bọn cô giải quyết vấn đề, Hoàng Dao Tư càng nghĩ lại càng thích Lý Hiểu Nghệ hơn.
Ánh mắt Lý Hiểu Nghệ ôn hòa: "Đương nhiên là tôi giúp hai em giải quyết. Vậy, hai em muốn hắn chết thế nào?"
"Chết?!"
Hoàng Dao Tư cùng Trịnh Tư Duyệt nhìn nhau, đều nhìn được do dự cùng giật mình trong đáy mắt đối phương, từ lúc mới đầu đến giờ, hai người chưa từng nghĩ tới chuyện muốn Vương Hưng Trung chết. Mặc dù tên cặn bã này thật sự quá độc ác nhưng chết không phải quá quá đáng sao? Bọn họ không muốn phải chịu trách nhiệm một mạng người như vậy.
Trịnh Tư Duyệt suy nghĩ một chút rồi nói: "Nữ thần, có thể để hắn nếm trải tư vị bị người ta tung clip sex không?" Đó mới là phương thức trả thù chính xác nhất.
Vương Hưng Trung không phải rất thích dùng clip sex cùng ảnh nude để uy hiếp người ta sao? Vậy để hắn ta nếm trải tư vị bị tung clip đi!
Tuy nói là bị lộ clip như vậy đàn ông ít chịu thiệt hơn phụ nữ, nhưng dù sao thì cũng có thể coi là scandal, chỉ cần là người bình thường thì không có người nào tiếp thu được!
Nhất là khi bạn bè thân thích, đồng nghiệp lẫn ông chủ của bạn đều biết, đều xem qua, loại thành kiến đó sẽ làm bạn tan vỡ, làm bạn thống khổ, tuyệt vọng.
Cảm giác đó còn khó chịu hơn cả chết!
Lý Hiểu Nghệ nghiêng đầu, suy nghĩ một chút rồi vui vẻ đồng ý: "Nghe rất thú vị, tốt lắm, cứ làm vậy đi. Bất quá tôi cần video của em và hắn, yên tâm, tôi sẽ không để em lộ diện."
Trịnh Tư Duyệt không suy nghĩ quá lâu liền đáp ứng, nếu như cần làm vậy để kéo tên rác rưởi đó ngã xuống ngựa, cô tất nhiên sẽ không cự tuyệt, quan trọng nhất là cô tin tưởng Lý Hiểu Nghệ sẽ không để mình gặp chuyện.
BẠN ĐANG ĐỌC
tiên sinh đoán mệnh sao - phần 2
Mystery / Thrillercái này minh thấy hay nên lưu về xem cho tiện hơn thôi chứ chưa xin gì cả