Từ lúc bé cho đến bây giờ tui chưa lần nào vui nguyên ngày luôn á. Đơn giản vì cứ đang vui là bị chửi, cả ngày bị chửi, hàng ngày bị chửi. Những người đã từng gặp tui không người nào chưa chửi tui cả ( trừ mấy đứa bạn ). Sáng tui bị chửi, trưa bị chửi, chiều bị chửi, tối bị chửi, đến đêm đang ngủ cũng bị đứa em trai nằm tầng trên ( giường tầng ) chửi tiếp ( đứa em vô lễ ). Mà lí do chửi thì vô lí lắm luôn á. VD : Nấu cơm muộn 2 phút so với lời mẹ dặn ( có 2 phút thôi mà ), quét nhà còn dính xíu bụi ( nhiều bằng cái móng tay ), cho hơi nhiều bột giặt ( nhà còn cả đống ), mua thiếu một gói mì chính ( đi mua lại cũng được mà ), gọt táo để lại cuống ( thì bẻ cuống thôi ), để quên tiền của đứa em trong túi áo ( thì lôi ra trả lại cũng được ), và còn rất nhiều nữa. Những việc trên dễ giải quyết thế mà tui cứ bị chửi hoài T_T
Nói chung các cụ kị nói " Hắt xì là có người đang chửi thầm mình " là không đúng, vì ai cũng chửi trước mặt tui hết á
BẠN ĐANG ĐỌC
Điều tui muốn nói ra ( Nhớ đọc mô tả )
RandomHic hic, chán văn đời. Fic này sẽ không bao giờ được gắn tag hoàn thành, tui sẽ viết tiếp khi chán. Và tui đã để chế độ sáng tạo cộng đồng, chắc là các bạn có thể chỉnh sửa được nên thoải mái.