3 - Cơ hội có 102

278 56 12
                                    

Takemichi nằm dài trên bàn học như thường lệ. Lấy cuốn sách che trước mặt vờ như là một học sinh chăm ngoan đang đọc sách, thật ra là để che giấu sự lười biếng bên trong.

Em chìm vào mộng đẹp mất rồi.

- Mời trò Hanagaki đọc tiếp bài.

Em vẫn không hay biết gì về việc giáo viên vừa gọi em, em vẫn đang say giấc nồng. Em đang mơ đến những món "cao lương mỹ vị" rồi nói mớ nữa.

- Trò Hanagaki !

Chifuyu ngước nhìn qua phía Takemichi rồi lay lay vai em.

- Takemichi, dậy ! Cô gọi mày kìa !

Thấy cách gọi thông thường vẫn không đủ đô với Takemichi, Chifuyu đành dùng tuyệt chiêu "mạnh nhất" để gọi em.

- Takemichi, Draken-kun bảo với tao là chiều nay sẽ không đón mày về và còn cấm mày ăn khoai tây chiên nữa đó.

Chifuyu vừa nói vừa cười khúc khích. Quả đúng như dự đoán của Chifuyu, em đã hoảng hốt bật dậy.

- Chifuyu ! Chuyện này là thật hả ?

Vừa dứt câu, Takemichi đã thấy lạnh sống lưng. Cô giáo đang nhìn chằm chằm em với ánh mắt sắc lạnh. Mặt em tái mét lại.

- Trò Hanagaki. Đây là lần thứ mấy em ngủ trong giờ học rồi ? Phạt em ra đứng ngoài hành lang đến hết tiết !

Takemichi lủi thủi đi ra ngoài, Chifuyu thì đang cố nhịn cười. Cả đám bạn thời trung học - Mizo của em cũng thế. Ghim rồi nhá.

Đứng ngoài hành lang chán ngắt, em lướt mắt qua từng lớp học đối diện, họ vẫn đang học chăm chú. Có vài người thì đang nhìn qua phía em rồi bụm miệng cười. Em đang cố nuốt tức giận vào trong.

-------------------------

Tan học, Takemichi chạy thẳng về phía Draken mà than thở. Draken cũng quá quen với trường hợp này rồi. Chỉ biết xoa đầu em và an ủi em vài câu.

- Takemichi, đừng buồn nữa. Lát tao nấu món mày thích cho há !

- Ye, Draken-kun là tuyệt nhất !

Draken cảm thấy có gì đó sai sai, à không, cũng đúng đúng ấy chứ.
Cái câu "Draken-kun kun là tuyệt nhất"...nó cứ vang mãi trong đầu Draken đây không thôi. Trong lòng thì đang quắn quéo vì vui mà bên ngoài thì mặt lạnh tanh như mọi thường.

Draken vẫn chở Takemichi về như mọi ngày. Trên suốt quãng đường đó, họ nói chuyện, cười đùa cùng nhau. Chẳng ai để ý rằng, Draken rất trân trọng những giây phút như thế này.

Anh chở em về đến thẳng nhà của em. Cất xe vào chỗ trống rồi lăn vào bếp nấu ăn cho Takemichi. Draken không thể thiếu cái tạp dề thân quen kia, đeo chiếc tạp dề màu hường phấn vào, anh bắt đầu trổ tài.

[ DraTake ] Chiều Đến, Ta Lại Cùng Tản BộNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ