- Shika ,tại sao cậu lại giấu nó ? - đã hơn một tuần từ nụ hôn đó , cả hai dường như đã gần gũi hơn kể từ dạo đó , cô ấy bắt đầu gọi hắn bằng biệt danh cũng là minh chứng cho sự thay đổi đột ngột đó . Hắn quá lười để phản kháng , chỉ là đôi khi hắn .. ngại
-Cậu đang nói gì vậy , phụ nữ ? - vẫn là vẻ chán trường thường ngày họ đi cùng nhau và dừng lại tại công viên quen thuộc , hắn ngồi xuống và thở dài với mớ rắc rối tóc vàng kế bên
-Câu hỏi của Naruto ! Tôi thật sự không hiểu lý do tại sao mọi người luôn gọi cậu là thiên tài ? - cô ấy gằn giọng , hắn nhận thấy được sự tức giận nhưng vẫn không thể giải đáp được vấn đề , dạo gần đây cô ấy khá dễ chịu với hắn . Hắn đã mua hạt dẻ ngọt tại sao cô ấy vẫn khó chịu ?( Hai người đang hẹn hò đúng chứ ? )
- Ah là nó ! Cậu yên tâm tôi đã nói là không - cô ấy ngạc nhiên và thay đổi ánh mắt trong khoảnh khắc rồi hét lớn
- Thái độ của cậu làm tôi phát ngấy , có thật sự cậu là một tên khốn dối trá như thế không ? - lời nó đó thật khó nghe , tựa như chạm vào lòng tự tôn của một người luôn tuân thủ chuẩn mực như một người đàn ông
- TẠI SAO NGƯƠI LẠI NỔI GIẬN ? Ta xin lỗi vì Naruto là thằng ngốc , nhưng ngươi đáng lẽ nên trút giận lên hắn kẻ đã làm phiền ngươi với câu hỏi ngu ngốc chứ không phải ta , phụ nữ rắc rối !!!
- Câu hỏi đó không làm phiền ta , Naruto cũng vậy ! CHÍNH NGƯƠI , chính câu trả lời của ngươi mới là thứ khiến ta nổi điên ! Ta không hiểu cái não thiên tài của ngươi đã chứa những gì ? Tại sao ta lại ở đây trong cái khí trời chó chết này cùng với một thằng ngốc
- TẠI SAO SỰ THẬT LẠI LÀM PHIỀN CẬU , THƯA CÔNG CHÚA ? Hãy nhớ rằng tất cả những thứ này là yêu cầu của cậu , Temari . Chính cậu đã luyên thuyên về hạt dẻ ngọt và tuyết , nhớ chứ ? Tôi với nghĩa vụ là người hộ tống ĐÃ đáp ứng yêu cầu của cậu , tại sao tôi lại ngốc khi đang cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của mình ? - hắn gắt gỏng và gọi cô ấy bằng cái biệt danh mà cô ấy hận đến tận xương tuỷ , đôi mắt sắc lẹm đó gay gắt và long sọc như muốn xé hắn ra thành trăm mảnh bằng điệu nhảy gió .
- KHỐN KHIẾP ! KHÔNG AI ĐƯỢC GỌI TA NHƯ THẾ KỂ CẢ NGƯƠI , NARA ! VÀ ĐỪNG BAO GIỜ THỬ LẠI LẦN NỮA NẾU NGƯƠI KHÔNG MUỐN TA XÉ XÁC NGƯƠI ! Ta không hiểu ngươi đã nghĩ gì suốt thời gian qua ? Chúng ta đã dành tất cả thời gian cùng nhau , ta cùng ăn món em thích , em đã chơi cờ cùng anh cả đêm , em đã ngủ lại tại nha trang Nara , em thậm chí gọi anh là Shika ! Và tất cả những gì em nhận lại là gì ? KHÔNG ? Anh chỉ là người hộ tống thôi đúng chứ , Shikamaru ? Trả lời em , Nara Shikamaru !!!!! - cô ấy dữ dội nhưng cũng dịu dàng tất cả cảm xúc hỗn độn truyền đạt vào từng câu chữ
Cô ấy đã nói rất nhiều từ cơn giận bùng nổ , đến nghẹn ngào tất cả đều quá nhanh và hắn không thể xử lý hết được tất cả những thông tin đó . Thoáng thấy cô gạt nhẹ nơi khoé mắt , đứng trước mặt hắn . Đôi mắt màu teal ( xanh mòng két ) long lanh nước nhìn hắn cương quyết , hắn luôn bị lạc trong đó , cô ấy có đôi mắt sáng hơn bất kì vì sao nào trên Trái Đất này - Shikamaru đã luôn giấu suy nghĩ cho bản thân . Nhưng mọi bối rối dường như đóng băng vào lúc này , hắn tức giận và bốc đồng , hắn thấy mình đang để cảm xúc làm chủ !
- ĐÚNG ! Chúng ta chưa bao giờ như thế ! Tôi là người hộ tống cho cậu , cậu cần gì ở tôi ? Hôm nay đã đủ rắc rối cho một ngày rồi , người phụ nữ , cậu có thể tha cho tôi một lần được chứ ?
Temari đã thất bại , tay của cô ấy không thể gạt hết những giọt nước trực trào và tuôn ra như nhưng lời của hắn . Nó nhẹ nhàng và đau đớn , cô ấy không thể xử lý được . Những giọt nước mắt nóng bỏng sưởi ấm khuôn mặt thanh tú đó , nhưng trái tim của cô ấy tựa như ngàn cơn gió đông cuốn lấy và nuốt chửng nó . Cắn chặt môi , những vết nứt trên môi do tiết trời khô hanh giờ đã rỉ máu , đôi tay đã buông lơi chiếc quạt , hệt như niềm kiêu hãnh của cô ấy . Đó là Sabaku No Temari , con gái trưởng của Kazekage đệ tứ, công chúa của Sa Mạc , Kunoichi tàn ác nhất , tất cả những điều đó bỗng chốc trở nên vô nghĩa lúc này . Nhắm đôi mắt lại , Tem gạt những pha lê cuối cùng trên mi , thở ra một hơi thật mạnh , cô ấy cuối nhặt chiếc quạt của mình trả nó lại nơi ban đầu . Temari đã bình tĩnh , môi cô ấy rỉ máu , trái tim vỡ vụn , đôi mắt long lanh cả khuôn mặt đỏ hoe nhưng vẫn cương quyết giữ vẻ tôn nghiêm thường thấy .
Shika pov :
Tôi ngồi đó quan sát tất cả , bỗng chốc xung quanh im bặt sau lời nói đó . Gió bỗng rít mạnh hơn , lòng chợt hẫng một nhịp . Cô ấy nắm chặt tay , bặm môi và rơi nước mắt - tôi tròn mắt hoảng hốt , cô ây không còn nhìn vào mắt tôi . Cô ấy dừng lại một khoảng rồi thở ra , môi cô ấy rỉ máu , màu xanh mòng két đã ngừng sáng nó tối tăm tựa như tâm trí tôi lúc này . Tôi không hiểu , tại sao trông cô ấy lại đau đớn như vậy , tôi muốn chạm vào cô ấy . Tôi đưa tay lên , cô ấy đã tránh nó , Tem với lấy quạt và lại đứng trước mặt tôi một lần nữa . Tôi muốn xin lỗi dẫu không hiểu lắm , chỉ là " đau lòng quá " tôi ngóng chờ đôi mòng két đó nhìn mình , chỉ một lần thôi . Cô ấy cuối mặt và ngừng run rẩy , một Temari quen thuộc cao ngạo và kiêu hãnh , nhưng sao xa lạ quá .
- Shikamaru , đây là giới hạn của tôi .
Cô ấy quay lưng và bước đi để tôi lại ngẩn ngơ , mọi thứ dường như đi quá xa , cô ấy luôn nóng giận nhưng không phải thế này . Tuyết vẫn không ngừng rơi , xung quanh vạn vật vẫn như thế chỉ có lòng của tôi hỗn độn và rối ren . Tựa như tôi vừa đánh mất một điều gì đó mà mãi sau này tôi mới hiểu ." Và dấu phố khi xưa ta gặp nhau
Giờ đây là màn đêm tối tăm quạnh hiu "
BẠN ĐANG ĐỌC
Nhạc hoà tâm tư ( Shikatema )
FanfictionCâu chuyện được viết dựa trên một bài hát Truyện xoay quanh Shikatema Nghe nhạc và thưởng thức để cảm nhận nhiều hơn Mong các bạn sẽ thích tác phẩm của mình Và nếu bạn có ý định re-up xin hãy vui lòng báo với mình nhé 💘💘💘