⚽Đoản⚽
Khi những cơn gió Bắc tràn về cũng là lúc báo hiệu mùa Thu đang đến với Hà Nội. Không khí hơi se lạnh nhưng vẫn khiến con người ta phải rùng mình với cái thời tiết này, mọi thứ ảm đạm hơn bình thường rất nhiều. Ánh nắng không còn chói chang nữa mà thay vào đấy là lớp sương mù bao trùm cả thành phố xinh đẹp này.
Trần Đình Trọng cũng không ngoại lệ cậu thức dậy vào lúc 6 giờ sáng, cái lạnh khiến cậu phải rùng mình không muốn bò ra khỏi chăn một chút nào nhưng vì công việc cậu vẫn phải dậy.
Gỡ bỏ chăn ra khỏi người, ngồi dậy vương vai nhìn ra hướng cửa sổ vẫn chưa có một tí nắng nào, cậu xoay người vớ lấy chiếc điện thoại trên bàn nhưng thứ đập vào mắt cậu đầu tiên là một tờ note.
"dậy rồi thì nhớ ăn sáng nhé anh làm sẵn cả rồi em chỉ việc hâm nóng lại thôi, quần áo của em anh cũng đã lấy sẵn, nhớ giữ ấm mình nhé, anh đi làm trước đây yêu em❤"
Cậu mĩm cười cầm tờ giấy đặt lại lên bàn. Theo như người viết note lại cho cậu thì mặc bộ đồ đã được lấy sẵn và cậu chỉ cần hâm nóng thức ăn có sẵn và ăn thôi, cậu thực hiện đúng như vậy và không quên bổ sung cho mình thêm một ly sữa nữa rồi mới rời khỏi nhà.
Sau 30 phút chiến đấu với cái lạnh ngoài đường thì cuối cùng cậu cũng đến được công ty, trước khi bắt tay vào công việc thì cậu đã gửi đi một tin nhắn đến cho người có tên là "Anh Dũng❤"
"em đến công ty rồi, anh đi làm vui vẻ nhé, chiều nay em sẽ đi chợ nấu cơm anh nhớ về sớm đó, yêu anh😘"
Vẫn là nụ cười tươi rói luôn nở trên môi cậu, bắt tay vào công việc của mình, cậu quyết tâm chăm chỉ làm việc để chiều nay xong sớm về đi chợ nấu cơm cho người thương của mình.
---------
Ngày làm việc của cậu kết thúc vào lúc 5 giờ chiều cậu chào vội vài người đồng nghiệp rồi phi xuống nhà xe, lấy cho mình con xe quen thuộc chất chứa biết bao nhiêu kỉ niệm đẹp của cậu và người yêu cậu.
Xe lăn bon bon trên đường, từng đợt gió lạnh được diệp len lỏi vào trong tấm thân ngọc ngà khiến cậu tê tái, thật là buốt giá con tim, lạnh lẽo tâm hồn. Dẹp bỏ cái lạnh hiện tại cậu đang đấu tranh tư tưởng xem hôm nay ăn gì, thời tiết này thì chỉ có thể ăn lẩu là ngon nhất, chẳng biết anh người yêu có thích không nhỉ? Cậu tấp xe vào lề đường lấy điện thoại ra nhắn cho anh.
"hôm nay mình ăn lẩu thái nhé? Anh có thích không? thời tiết này mà ngồi cạnh nồi lẩu là số dách, nhớ về sớm đấy nhé"
Cậu vui vẻ nổ mấy xe chạy tiếp về phía trước, đến chợ cậu tự tay lựa cho mình những nguyên liệu thật tươi ngon, cái gì mà giúp cho nồi lẩu của cậu càng thêm ngon thì cậu đều chốt đơn - chốt đơn - chốt đơn hết.
Mua được nguyên liệu thì về nhà chế biến, trong lúc tay chân lóng ngóng thì cậu đã lỡ tay cắt luôn vào tay mình, máu cứ thế mà chảy ròng, cậu thầm nghĩ như này tí nữa anh về sẽ mắng cậu hậu đậu mất thôi, nhưng mà cậu hậu đậu thật mà, thôi thì thú tội với anh trước cái đã.