18. nợ [ end ]

393 60 8
                                    

Cậu ngủ một giấc thức thì thấy anh đang nói chuyện với ai đó qua điện thoại, tay bận rộn mà mặc cái áo khoát vào, dường như là đi luôn ngay bây giờ, cậu không khỏi tò mò mà hỏi.

- anh đi đâu thế?

Nghe tiếng người thương, bất giác quay đầu lại, anh cười cười rồi bảo

- em ngủ tiếp đi anh bận việc..

- à..

Đình Trọng không muốn mình phiền anh, công việc anh cũng nhiều, cậu lại nằm xuống mà kéo chăn qua đầu mặc kệ anh đứng đó.

Anh thấy hành động đáng yêu đấy liền đi lại, kéo cái chăn ra hôn lên mắt rồi tới môi.

- đợi anh nhé, sẽ có quà cho em.

- thật ạ?

Anh đã rời khỏi nhà, cậu lại nhận được dòng tin dài từ bố mẹ.

Mẹ yêu:
Trọng, mẹ và bố con sẽ không về Việt Nam nữa, căn nhà mẹ để lại cho con, đừng lo mẹ sẽ nói với bố con giảm bớt công việc để về thăm. Con của bố mẹ cũng được anh Dũng chăm sóc rồi nên mẹ cũng đỡ lo. Con Ỉn lười của mẹ.

Mẹ yêu đã offline

Cậu khóc không nên lời, ơ kìa sao mẹ lại bỏ Ỉn thế kia!!!

Đình Trọng vứt điện thoại đi dọn dẹp nhà, tự dưng lại siêng năng hihi, đợi anh Dũng về khen Trọng thôii

Đình Trọng lật đật từ 12 giờ trưa đến 7 giờ tối vẫn chưa thấy anh về, bàn ăn đầy ấp đồ ăn đã làm xong từ 15 phút trước, vẫn còn ấm nóng.

Ngồi chống cầm nhìn, cố đợi anh, ngủ gật, bỗng có tiếng nhạc chuông điện thoại khiến cậu giật mình tỉnh giấc. Số của anh.

- anh ởi ời ơiiii

Cậu dài dòng qua điện thoại nhưng nhận lại tiếng ồn bên đầu dây kia, có tiếng xe cảnh sát nữa.

- anh ở chỗ nào ồn vậy?

Bên đầu dây im lặng một tí rồi mới nói với cậu.

- cậu là vợ của Tiến Dũng đúng không ạ?

Cô gái bên đó nói qua với cậu, cậu mới sực nhớ là Tiến Dũng mới chỉnh lại biệt danh trong danh bạ.

- đúng rồi ạ, anh Dũng đâu rồi cô?

[ cậu tới bệnh viện *** đường *** phòng 421 nhé. ]

Đình Trọng lo lắng tột cùng, lấy chiếc xe mà lái nhanh tới bệnh viện cô gái đó nói.

- chị ơi, chị, phòng 421 ở đâu ạ?!

- cậu lên thang máy bấm tầng 4 cách 2 phòng là tới nhé.

Gấp gáp chạy nhanh về cái thang máy đang trống kia, tim loạn nhịp, vừa đau vừa lo.

Mở cửa nhẹ ra thấy anh nằm trên đó, tay chân xay xát, máu vẫn còn động trên đầu.

- anh ơi, em xin lỗi, anh.. hức..

Lay lay nhẹ Tiến Dũng, cậu cố kìm nước mắt, anh của cậu sẽ không sao.

- cậu là Đình Trọng nhỉ?

nợ ➺ 421 Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ