9

316 46 1
                                    

Tiến Dũng vẫn cầm lái chở Đình Trọng về, nhưng lúc về này cậu không nói gì cả, ngồi nhìn ra cửa xe trong đầu luôn có một suy nghĩ.

- Có suy nghĩ gì thì tâm sự với anh này.

Anh để ý cậu từ khi ở quán đến lúc về rồi, tâm trạng của cậu khác hẳn lúc đi.

- K.. Không có gì đâu anh

Đình Trọng miệng thì bảo không trong đầu thì khác, tâm trạng của cậu càng ngày càng tồi tệ hơn nữa.

Không còn tiếng nào nữa, cậu nhắm mắt lại. Tưởng chừng như đang chìm vào giấc ngủ cậu lại bị bàn tay ấm áp quen thuộc nào đó đan tay cậu.

- Nhìn đi, tay anh vẫn ở đây, trái tim anh vẫn ở đây, đừng suy nghĩ lung tung được chứ?

Chỉ có mỗi anh hiểu cậu nhất thôi, tự nhiên cậu lại khóc nấc trước mặt anh vậy nè.

- Nào, nín, anh thương

- Em không có khóc, bụi bay vào mắt thôi!

" em ơi, anh mới rửa xe hồi chiều thì làm gì có bụi bay vào mắt em chứ. " Tiến Dũng bất lực nhìn Ỉn con nhà mình.

- À Trọng này anh bảo.

- Vâng ạ?

-... À không, không gì cả

Cậu ngơ ngác nhìn anh, đến nhà cậu vẫn đợi anh, cả hai đi lên phòng, cậu quyết định từ nay phòng của anh là phòng của cậu không gì phải ngại nữa !

- Sao em đem đồ qua đây?

- Từ nay phòng anh là phòng em, hihi

- Vậy thì ngủ thôi, anh mệt rồi.

Nhanh tay kéo gọn con Ỉn đang đứng ôm gối mà ôm vào lòng sẵn cũng cho cậu nụ hôn trên trán. Cậu bật dậy đi lại tủ lấy ra chuỗi vòng 108 hạt đã chuẩn bị từ trước, lấy ra hai cái chuỗi, một cái cho cậu, một cái cho anh.

- Sao thế?

- Anh đeo vào đi, nó may mắn..

- Đôi sao?

- Vâng, em đặt riêng ạ

- Ỉn của anh từ khi nào quan tâm đến mấy thứ này thế

- Anh không đeo à?

- Đeo chứ! Đồ của bồ anh cho anh mà.

Cậu nhìn anh cười mỉm, anh dang tay đón cậu vào lòng mà ngủ.

Cả hai cứ thế mà yêu nhau một tháng trời. Anh vẫn bị bố mẹ bắt đi, cậu dù đã chuẩn bị tinh thần trước đó rồi mà vẫn không thể ngăn nỗi nước mắt.

- Đình Trọng, em đừng khóc được không..

- Anh Dũng, anh sang Mỹ luôn ạ? Anh không học nữa ạ, kh.. Không học nữa sao..?

- Anh xin lỗi, bố mẹ anh bảo qua bên đó sẽ học tốt hơn.. Anh xin lỗi.

- Anh đi..

Cái ôm, cuối cùng để đưa anh sang Mỹ, mong bên đó sẽ tốt với anh.

" Anh ơi, em vẫn ở đây vẫn mong anh về. "

nợ ➺ 421 Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ