[SVKD] Chương thứ hai

26 0 0
                                    

Đúng là ngày hôm nay hắn cảm nắng thì gặp được người nọ, Đông Hải phủ áo ba đờ xuy ngắn, bên trong là cái áo đồng dạng ngắn tay. Đông Hải há miệng thở dốc, phía sau hắn là một người nam nhân đi ra.

“Đông Hải, ngươi có khách.” Nam nhân cao lớn uy mãnh, một tay rờ đầu, đánh một cái ngáp, mái tóc có chút hỗn độn.“Ta đây đi trước nha.” Hắn đi tới cửa hướng Đông Hải, nghịch ngợm trừng mắt nhìn.

“Nam nhân của ngươi?” Lý Hách Tể trêu ghẹo.

Đông Hải trừng hắn,” Chớ có nói nhảm.”

Lý Hách Tể phát hiện nam nhân này mới nhìn ôn nhu, diện mạo cũng dịu dàng, kì thực tính tình kém đến vô cùng. Bọn hắn ở cùng một chỗ, thời gian từ đầu tới đuôi bất quá cũng nửa giờ mà mình đã bị hắn trừng mắt đến hai lần. Một bên cầm cổ tay mảnh khảnh của Đông Hải, đem người đưa vào trong lồng ngực của mình, “ Trên cổ ngươi có gì đó?”

Đông Hải một chưởng bổ về phía hắn, “ Xen vào việc của người khác.”

Lý Hách Tể không nghĩ tới hắn thoạt nhìn nhu nhược, nhưng khí lực trên tay lại rất lớn. Nghĩ đến đây dù sao cũng không phải lần đầu, liền cũng không kì quái, thoải mái mà né tránh công kích. Chế trụ Đông Hải, Lý Hách Tể cố ý dán lên người hắn, cơ thể liền phập phồng.

Đông Hải dùng lược chải tóc, “Cẩu của ngươi xảy ra chuyện gì?”

“Không có chuyện gì, để một lát nữa là tốt rồi.”

“Hừ, cái chính là miêu của ta.” Đông Hải hừ một ngụm.  “Này là miêu của ta mới mua cách đây vài ngày, không có chuyện gì cẩu của ngươi lại tìm tới mà động dục.”

“Ngươi ở đây công tác? Đông…..Hải……???” Lý Hách Tể cố ý kéo dài hai từ cuối cùng, vừa lòng chứng kiến Đông Hải trên mặt thổi qua hai làn đỏ ửng.

“Bệnh viện sủng vật là ta mở ra.” Đông Hải thuận theo, đầu liên tục né tránh, y không muốn bị ánh mắt đó theo sát, “ Buông, nơi này còn có người khác.”

Lý Hách Tể nâng tay cọ xát cổ của hắn, phía trên ẩn hiện làn môi hồng. Đột nhiên nghe một tiếng nức nở, cả hai quay đầu lại, phát hiện cẩu đã muốn xong việc, hắc miêu thân thể run lẩy bẩy, rõ ràng là hiếu chiến. (=.=???)

Đông Hải một tay bắt lấy Lý Hách Tể, “Rốt cuộc sự việc là sao vậy ?”

Lý Hách Tể nhún vai, “Nó hút RUSH.”

Đông Hải nghe vậy mãnh liệt quay đầu lại, kinh ngạc nhìn hắn.

Lý Hách Tể bím môi, ướt át nhìn hắn, “Ta cũng hút.”

Đông Hải cúi mạnh đầu xuống phái dưới nhìn lại, vật nam nhân dưới quần nhô lên thẳng tắp, cọ xát theo cái mông của hắn.

“Phóng… Buông!!” Đông Hải kịp phản ứng, mãnh liệt giãy dụa, nhưng y chẳng biết tại sao mỏi mệt làm cho y có lòng mà không đủ lực. Y rất nhanh đã bị Lý Hách Tể đánh gục phía trên bàn, mặt bị ép lên mặt bàn lạnh lẽo, “Đi thẳng phía trước có toilet, chính ngươi tự giải quyết.”

“Không.” Phía sau là thanh âm cởi bỏ đai lưng.

Đông Hải cắn răng, “Ta cũng không!”

[Đam mỹ] Sủng vật kỳ duyến (EH ver)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ