RENG RENG. BỤP. RẦM
Các âm thanh cứ nối tiếp nhau.
Như thường ngày cậu đặt báo thức để dậy nấu ăn cho tên đại sắc lang này. Đồng hồ reo cậu lười nhác mở mắt, quăng luôn tiểu đồng hồ xuống đất.
Đang định đứng dậy thì eo cậu truyền đến cảm giác đau nhói làm chân cậu loạng choạng ngã xuống sàn song song với tiểu đồng hồ."Bảo bối, sao lại ôm sàn nhà rồi. " Diệp Luân đỡ cậu dậy, đặt cậu lên đùi mình . Tay nâng cằm cậu lên, không để cậu hồi phục liền lấy môi áp lên môi cậu ra sức mút mát.
Cậu còn chưa đỡ đau a. Sao lại cưỡng hôn rồi?
"Ưm.. Anh.. Mau buông" Jimin đấm nhẹ vào ngực anh, ra sức vùng vẫy.
"Bảo bối, em là... Đang đau sao? " anh vừa cười vừa đưa tay luồn vào Áo cậu, xoa xoa cái eo nhỏ.
"Anh... Vô sỉ"
"Hửm? Còn có thể mắng sao? " tay anh lần xuống quần cậu, mặt lộ vẻ lưu manh
"A. ..còn đau.. Bỏ tay" cậu đánh tay anh. Mặt hậm hực nói
"Được rồi bảo bối. Do anh làm em đau" anh ôn nhu đặt lên trán cậu nụ hôn.
"Bây giờ vệ sinh cá nhân. đi xuống ăn sáng, anh đưa em đến công ty" anh bế xốc cậu lên đưa cậu xuống nhà ăn.
"A. " cậu chỉ kịp la lên một tiếng liền bị anh đưa vào nhà tắm đánh răng rửa mặt cho mình.
'Là ai làm quản gia? ' cậu vẫn tự hỏi. Nhưng nào dám mở miệng. Vì sao? Vì uy Uy cậu đây còn muốn được chăm sóc a
...
"Ai làm? Anh đi mua? " cậu thấy bàn bây giờ đã có đồ ăn, thắc mắ hỏi."Em nghĩ xem? "
"Anh... Làm à? "
"Đúng"
Ngạc nhiên ngạc nhiên a, anh lại có thể nấu ăn? Công tử nấu ăn cho người làm? Phi, tình huống này cậu mơ cũng không nghĩ tới.
'Ăn được à? Ngon chứ? Bệnh viện gần đây tên gì? Mìn đủ tiền đi taxi đến đó không? ' nhìn bàn ăn mà cậu tự hỏi nhiều vậy đấy. Ai biết được người như anh nấu ăn ra sao.
"Em đang lo không thể ăn? Yên tâm, sẽ không chết" anh ôn nhu để cậu ngồi kế bên mình, cười cười xoa mái tóc mượt mà của cậu.
"Em.. Không có" ý nghĩ của cậu cư nhiên lại bị anh nói trúng. Mất mặt quá .Cậu gắp đồ ăn lên tự ngẫm một giây rồi bỏ vào miệng.
"Oa.. "
"Hửm? Sao nào? " anh cười cười, gắp thêm một ít thức ăn vào chén cậu.
"Jungkook, anh là nấu rất ngon" cậu mắt sáng như sao nhìn anh. Thật muốn anh ngày nào cũng nấu cho mình ăn mà.
"Thật sao?"
"Ừm. Thật thật" cậu gật đầu lia lịa lấy lòng anh. Rồi tiện tay cầm ly sữa lên uống.
"Mặt em" anh lấy tay chỉ lên má cậu
"A? Có gì? "
Thừa cơ hội, anh quay qua hôn lên phần sữa còn dính trên mép môi cậu liếm đi, còn tham lam hôn mạnh lên môi cậu làm Jimin hoảng mà la lên. Nhưng sao? Tiếng la ấy dần trở thành những tiếng hô hấp dứt khoảng.
BẠN ĐANG ĐỌC
💜🐰KookMin🐥💛 - Đời kiếp này chỉ yêu mình em
Short StoryCậu Jimin - một nam nhân trắng trẻo, được gọi là tiểu bạch thỏ anh Jungkook - một công tử đào hoa, giàu có Hai người biết được nhau qua một người tên Jiyeon - cô bạn thân của Jungkook. Sau khi nhà cháy, cậu được Jiyeon đưa về giới thiệu cho Jungko...