Chương 37 - Hoàn

36.3K 991 49
                                    

Khi Thần Châu lấy lại ý thức của mình thì không biết bao nhiêu ngày đã trôi qua. Vừa tỉnh lại hắn đã kinh ngạc bởi mùi hương trong phòng, giật giật mũi, nhanh chóng phân biệt những mùi hương gần như đã tan đi hết trộn lẫn trong không khí.

Hương hoa quế, mùi tanh, mùi cây thạch nam... còn có mùi máu?

Thần Châu xoa trán, đứng dậy thì phát hiện trên người mình có rất nhiều vết bầm tím.

?

Mình bị ai đánh ư?

Hắn hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì. Cơ thể của hắn có vẻ đã được tắm rửa sạch sẽ, nhưng lại cảm giác như là chưa được rửa sạch. Lúc đứng dậy hắn chưa kịp ổn định cơ thể, một tay đỡ eo một tay đỡ tường, xuýt xoa.

Sao lại còn đau lưng nhỉ?

Hắn nhặt quần áo bệnh nhân đặt bên giường mặc vào, mở cửa phòng cách ly nhưng chỉ thấy mình Kiều An Tử, sắc mặt trầm xuống: "Hướng Lăng đâu?" Nếu đoán không sai, hương hoa quế thoang thoảng mà hắn ngửi thấy hẳn là thuộc về Hướng Lăng.

Kiều An Tử không trả lời câu hỏi của hắn, chỉ cười tủm tỉm nói: "Buổi sáng tốt lành nha tiểu Thần Châu."

Thần Châu cau mày: "Tôi hỏi cậu Hướng Lăng ở đâu."

Kiều An Tử đáp như không đáp: "Chi bằng cậu nhớ lại một chút những việc mình đã làm trong mấy ngày nay đi."

Chắc chắn phải có lý do gì đó Kiều An Tử mới nói lời này, Thần Châu gắng sức nhớ lại mấy ngày nay hắn làm những gì, trong đầu đột nhiên hiện lên một hình ảnh: Hướng Lăng ngất xỉu nằm tựa lên bồn cầu, hắn thì đỡ dương vật, sau đó, sau đó--

Hắn không dám nghĩ nữa.

Thần Châu ngồi xổm xuống, che mặt, giọng rầu rĩ, dường như không muốn đối mặt với hiện thực: "Tôi đến kì mẫn cảm."

"Ừ."

"Cậu biết tôi đến kì mẫn cảm mà còn để em ấy đi vào!"

Giờ thì tốt rồi, còn chưa theo đuổi được em ấy, giờ hoàn toàn hết hy vọng.

Kiều An Tử thấy bộ dạng sống không còn gì luyến tiếc của Thần Châu, tức giận: "Có phải tôi bắt cậu ta vào đó đâu! Là cậu ta tự nguyện đi vào ấy chứ!"

Thần Châu mở to mắt khó tin nhìn Kiều An Tử, nếu lời Kiều An Tử nói là thật, thế, thế thì!

Kiều An Tử gật gật đầu.

Thần Châu lập tức đứng lên: "Vậy em ấy đang ở đâu?!"

Kiều An Tử lắc đầu.

Nhưng Thần Châu đã không thèm quan tâm đến cái đó nữa, chỉ tìm đại một đôi dép lê rồi bước ra ngoài.

(EDIT) [ABO/CAOH] Dã Tính Săn ThúNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ