Chương 51 - end.

2.2K 133 0
                                    

Viên Nhất Kỳ và Vương Dịch được đưa đến bệnh viện để kiểm tra. Viên Nhất Kỳ do lúc nảy bất cẩn nên bị trật chân còn Vương Dịch là do Viên Nhất Kỳ đẩy nên lưng bầm một mảng lớn.

Hiện tại Vương Dịch đang la khóc thảm thiết vì đau, cô y tá đang cẩn thận bôi thuốc cho Vương Dịch, Viên Nhất Kỳ thì ngồi ở một bên với chiếc chân bị quấn băng cố định của mình.

Viên Nhất Kỳ ở một bên chịu hết nỗi liền lên tiếng: "Bạn học Vương Dịch, bạn có thể im lặng một xíu thôi để vị y tá tỷ tỷ này thoa thuốc cho bạn không? Người ta còn trăm công nghìn việc khác nữa kìa" 

"Chị có giỏi thì để em đẩy một cái xem sao? Đau lắm đó" bạn học Vương Nhất Nhất vẫn gân cổ lên cãi lại, bạn đau muốn chết luôn đây nè.

"Em mà còn nói nữa chị đập chết em"

"Ngon lại đây"

Bạn Viên Tiểu Hắc cùng bạn Vương Nhất Nhất như hai đứa trẻ mà cãi qua cãi lại khiến y tá tỷ tỷ chỉ biết giở khóc giở cười. Khung cảnh trong phòng có vẻ rất tốt, 3 người đều cười nói vui vẻ nhưng mà từ nảy đến giờ có hai vị nào đó đứng ngoài cửa không cười nổi.

"E hèm...xem ra hai vị ở đây còn rất khoẻ mạnh và vui vẻ ha" 

Giọng nói có hơi trầm vang lên làm 3 người trong phòng kia lập tức dừng động tác, ai cãi lộn lập tức im miệng còn ai đang thoa thuốc cũng ngừng tay nốt. 

Viên Nhất Kỳ cùng Vương Dịch lập tức ngồi lại ngay ngắn nghiêm chỉnh, Vương Dịch còn huýt huýt cánh tay y tá tỷ tỷ ý bảo nhanh chóng thoa thuốc cho cô.

Thẩm Mộng Dao không nói gì chỉ nhẹ nhàng đi lại phía Viên Nhất Kỳ xem xét như thế, còn không quen đánh lên cái đầu nhỏ kia mấy cái cho bỏ tức vì cái tội làm cô nàng lo lắng muốn chết.

Còn Châu Thi Vũ thì khỏi nói, tay cầm cây gậy bóng chày mà Lục Đình đưa cho đứng ở đầu giường xem vị y tá tỷ tỷ kia thoa thuốc cho Vương Dịch, làm Tiểu Nhất Nhất sợ muốn chết.

"Y tá tỷ tỷ, chị cứ tự nhiên thoa thuốc." Châu Thi Vũ cười thân thiện nói, còn cầm cây gậy bóng chày gõ gõ lên tay rất điều nhịp. Châu Thi Vũ như vậy ai mà cười cho nỗi, y tá tỷ tỷ tay run run thoa thuốc cho Vương Dịch còn Vương Dịch thì chỉ biết ụp mặt xuống gối giả chết cho dù có đau cũng không dám nói hay rên một tiếng nào.

Sau khi thoa thuốc xong vị y tá tỷ tỷ liền nhanh chóng rời khỏi phòng, còn ở thêm chút nào chắc cô khỏi làm y tá luôn quá. 

"Vương Nhất Nhất, đứng dậy! Đừng có mà giả chết. Hồi nảy sung sướng lắm mà sao giờ im lặng như cún vậy?" Châu Thi Vũ cầm cây gậy kề ngay sau gáy Vương Dịch nói, miệng còn nở nụ cười nửa miệng rất thân thiện, đố Vương Dịch dám hó hé hay xin xỏ gì.

Viên Nhất Kỳ bên kia cũng sợ muốn chết, cô cầu nguyện cho Vương Dịch sống sót qua đêm nay. Em ấy mà chết rồi cô biết mướn ai làm việc đây, còn ai cùng cô xưng bá giới giải trí đây.

"Vương...Vương....Dịch....em mau nói chuyện đi" Viên Nhất Kỳ giọng run run nói còn nhẹ nắm một góc áo của Thẩm Mộng Dao để tìm kiếm cảm giác an toàn. 

[SNH48] [HẮC MIÊU] VỢ TÔI RẤT ĐÁNG YÊUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ