Chương 46

1.3K 123 1
                                    

Chát

Tiếng đánh vang vọng trong phòng khách của căn nhà xa hoa, Lưu Thục Phân bất ngờ đến ngẩn người nhìn chồng mình đánh con trai của mình.

"Mau xin lỗi" Thẩm Đức Thành

"Ba...ba vì người ngoài mà đánh con sao?" Thẩm Triết Minh ôm má, chỉ tay về phía Viên Nhất Kỳ giận dữ nói

"Mau xin lỗi, không thì cuốn gói khỏi căn nhà này" Thẩm Đức Thành hiếm khi nóng giận nói

"Ba..." Thẩm Triết Minh vẻ mặt không tin nhìn ba mình, còn Lưu Thục Phân thì càng bất ngờ vì lần đầu tiên người chồng luôn hiền lành của mình giận dữ như vậy.

"Chú Thành, con với Dao Dao không sao, chú đừng nóng giận" Viên Nhất Kỳ thấy tình hình có vẻ không ổn nên nhanh chóng lên tiếng hoà giải

"Cô là cái thá gì mà có quyền lên tiếng ở đây" Thẩm Triết Minh quay sang nhìn Viên Nhất Kỳ tức giận nói lớn

"Dựa vào hiện tại chỉ cần tôi nói một tiếng cậu sẽ ở trong tù đến mục xương vì tội sử dụng chất cấm nhé Thẩm thiếu gia" Viên Nhất Kỳ lạnh lùng nói, ánh mắt hàm chứa sát ý nhìn về phía Thẩm Triết Minh.

"Con khốn...mày" Thẩm Triết Minh chửi một tiếng liền bị tiếng ông Thẩm quát im lặng

"Ngồi xuống đi, ồn ào cái gì" Ông Thẩm im lặng nảy giờ mới nghiêm giọng nói, ánh mắt sắc lạnh nhìn Thẩm Triết Minh.

Không gian dừng như trở nên thật im lặng, Thẩm Mộng Dao cũng không còn cái vẻ ngốc manh nữa mà đã nghiêm túc lại nhìn mọi người.

Viên Nhất Kỳ là người thoải mái nhất, cô lấy một chiếc bánh vui vẻ đút Thẩm Mộng Dao ăn. Nhìn thấy nét nghiêm túc trên gương mặt của nàng cô thở dài mà quay sang nghiêm túc nhìn Thẩm Triết Minh.

"Cậu Thẩm này, không biết tối qua cậu có hài lòng với "số kẹo" mà mình sử dụng không?" Viên Nhất Kỳ nhếch môi cười nói

"Cô...cô im miệng cho tôi" Thẩm Triết Minh nghiến răng nói.

Viên Nhất Kỳ bật cười một tiếng rồi âm trầm nói, từng câu từng chữ mà cô nói ra liền khiến ông Thẩm cùng Thẩm Đức Thành thực sự ngạc nhiên. Giọng Viên Nhất Kỳ vẫn như thường ngày nhưng những người từng trải như ông Thẩm và Thẩm Đức Thành đều phát hiện giọng nói của cô chính là sự cảnh cáo cuối cùng của cô dành cho Thẩm Triết Minh. Đều đó cũng có nghĩa sự kiên nhẫn cuối cùng của cô dành cho Thẩm Triết Minh đã hết, chuyện tương lai rất khó nói.

"Ông bà với chú, hôm nay con đưa Dao Dao đến đây chỉ muốn thăm ông bà cùng chú, nhưng mà nếu không phải có ai đó cứ nhằm vào con mà nói này nói nọ con không ngại đối với người đó ra tay đâu"

"Viên Nhất Kỳ con cái gì cũng không có chỉ có Dao Dao là người thân cận nhất, con xem chị ấy như bảo bối trên tay mà đối đãi, nếu có ai đó có ý đồ không tốt với chị ấy Viên Nhất Kỳ con nhất định sẽ không để yên"

"Cho dù là ai đi nữa Viên Nhất Kỳ con cũng không ngại mà ra tay đâu, cho dù là người nhà con cũng không ngại bàn tay mình dính máu đâu"

"Hiện tại con cùng với Dao Dao xin về trước, hôm khác chúng con lại đến thăm ông với bà"

Viên Nhất Kỳ nắm tay Thẩm Mộng Dao rời đi, lúc đi cô còn dành tặng cho Thẩm Triết Minh một ánh mắt đầy trào phúng và nụ cười nửa miệng quen thuộc.

[SNH48] [HẮC MIÊU] VỢ TÔI RẤT ĐÁNG YÊUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ