《qnh•nvt》~ Là yêu hay thương hại
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Vẫn luôn như vậy, anh nói chuyện với tôi một cách nhẹ nhàng nhưng lại khiến tôi đau đớn.
Khi là một chàng trai ấm áp....nhưng đằng sau sự ấm áp đó có lẽ là sự kinh tởm.
-Nè nay sinh nhật tao, ăn đi – Anh dúi vào tay tôi một nắm kẹo.
-Toàn không ăn, trả Hải. Tôi lạnh lùng bỏ đi sau hành động của mình.Trong đầu tôi bây giờ hiện lên một đống suy nghĩ, tất cả chỉ trả lời cho câu hỏi "Tại sao tôi phải làm vậy, rõ ràng bình thường tôi rất thích ăn kẹo cơ mà?". Có lẽ tôi làm như vậy vì tôi yêu anh quá nhiều dẫn đến việc tôi không kìm lòng được khi nghĩ về anh là ghen sao? Tôi có quyền gì để ghen chứ? Với vai trò gì? Là một người em thân thiết hay là một người đồng đội?
Chuyện là hồi sáng, chị Lam – người yêu anh Hải tặng quà sinh nhật cho anh ấy, là một đôi giày, hình như Hải rất thích thì phải, up 10 cái hình chụp anh đi đôi giày và thậm chí là chụp riêng đôi giày đó lên facebook. Trên cap còn có cả hình trái tim và gắn thẻ chị ấy vào nữa. Hẳn là anh yêu chị ấy nhiều lắm. Em đâu có quyền chen vào đoạn tình cảm đó giữa hai người. Nhưng rõ ràng em cũng thích anh lắm mà, là do anh không biết hay do anh biết mà làm ngơ? Em thích anh nhiều lắm, thích cái người mà xuất hiện trong giấc mơ của em mỗi tối, thích cái người có nụ cười tỏa nắng cùng chiếc răng khểnh tuyệt đẹp. Nhưng đâu phải lúc nào anh cũng tốt với em đến thế. Chỉ lúc nào anh vui anh mới đối xử với em như vậy. Anh có biết bình thường anh làm tổn thương em như thế nào không? Phải chăng thứ tình cảm đó không được chấp nhận vì em là con trai, giữa chúng ta chỉ tồn tại mối quan hệ bạn bè chứ không có tình yêu?
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phải, anh đã từng tốt với tôi đến nỗi tôi cứ ngỡ đó là tình yêu nhưng thực chất đó là sự thương hại, một sự thương hại không hơn không kém. Nếu em là nữ anh sẽ thích em một chút chứ, đúng không anh?
Tại sao anh luôn phải khiến em ảo tưởng với cái sự quan tâm mà ai cũng nhận được đó? Anh còn nhớ lúc nhận phòng ở nhà chung không? Anh kéo Đức ra rồi dặn dò đủ thứ, lại còn tỏ vẻ khó chịu mỗi lần Đức gần gũi với em. Thế mà em lại tưởng rằng anh muốn Đức chăm sóc em khi anh không ở bên, anh không muốn ai bên em ngoài anh chứ. Tất cả chỉ là một câu chuyện xàm xí mà em đưa ra khi em yêu anh quá nhiều. Thực tế khác xa lắm. Em biết anh không thích em nhưng đừng cố gắng đẩy em ra xa có được không?
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Cuộc tình đẹp giữa anh và chị Lam kéo dài 3 năm và kết thúc bằng một cái đám cưới. Anh đưa cho em một tấm thiệp đỏ rồi nhắc nhở rằng "Em nhớ đến nhé". Chắc chắn em sẽ đến rồi. Đến để chung vui với người em thương. Đến để kết thúc cuộc tinh đơn phương dài 5 năm, đến để nhìn anh lần cuối.
Rồi ngày đó cũng đến. Anh khoác trên người một bộ vest đen đắt tiền, tay cầm một bó hoa cưới, mắt luôn hướng về phía cánh cửa đó nở một nụ cười đầy hạnh phúc. Cánh cửa mở ra, chị Lam cùng người bố kính yêu của mình đi vào, rất nhanh đã đến bên anh. Nhìn anh sánh bước bên cô dâu trên lễ đường em lại nhớ về những giấc mơ của em khi trước. Giấc mơ cùng anh về chung một nhà, ngôi nhà của sự hạnh phúc, cùng anh sống đến đầu bặc răng long. Nhưng anh nghĩ xem sống trong xã hội cổ hủ, luôn ruồng bỏ những thứ bệnh hoạn. Đối với họ đồng tính luyến ái cũng là một loại bệnh đấy anh. Một loại bệnh không có thuốc chữa. Bọn họ cổ hủ quá anh nhỉ. Em biết Hải của em sẽ không nghĩ như vậy đâu đúng không anh?
BẠN ĐANG ĐỌC
《qnh•nvt》~ là yêu hay thương hại
Fiksi Penggemarcái tình cảm đó là tình yêu hay sự thương hại rẻ mạt? ______________________________________________ mọi nhân vật và sự việc trong chuyện đều không có thật, ai không thích có thể click bỏ qua. truyện là fanfic của cp 0309 Hải Toàn, không nhận fan nh...