(*'・з・) ムッ

5.4K 454 41
                                    

1.

Gần đây có một câu nói rằng: Ban ngày lội mãi không gặp, ban đêm nhất định sẽ thấy. Đến buổi tối con người ta thường muốn ăn lót dạ, mượn cái cớ thèm ăn cho đêm bớt dài đằng đẵng.

Hôm nay bụng Huang Renjun sủi sùng sục theo nhịp điệu, may thay bạn cùng phòng ký túc xá đã đi ngủ từ lâu, tiếng ngáy rung trời, át cả tiếng bụng sủi, giúp cậu tránh được tội quấy nhiễu dân lành.

Cậu muốn ăn mỳ, cái loại mà có lượng calo cao ngút ngàn. Tốt nhất là có thật nhiều thịt, nếu là sườn nướng thì càng tốt. Thịt mềm ngon miệng, không cần phải nhai, chỉ cần đưa vào đã hòa tan trong miệng, sau đó mùi thịt, mùi rau, mùi dầu ớt đỏ au cùng nhau trôi tuột xuống dạ dày.

Tiếp theo cậu uống ừng ực ừng ực thêm ngụm nước dùng nóng hổi.

Được vậy thì còn đòi hỏi gì hơn, chết cũng không tiếc.

Nghĩ đến đây Huang Renjun không thể chịu đựng được nữa, nhưng hiện tại dù là ra ngoài cổng trường mua hay là gọi đồ ăn trên ứng dụng đều không thực tế. Thế nên cậu chỉ đành đi đường vòng, mở ứng dụng đồ ăn ngon lên xem cho đỡ thèm.

Gõ "mỳ sườn nướng" bấm tìm kiếm, ứng dụng lập tức trả kết quả những quán mỳ được đánh giá cao trong thành phố. Bên dưới kết quả tìm kiếm tương đương còn có lời nhận xét phản hồi chân thực của người sử dụng, thậm chí còn kèm cả ảnh lẫn clip sống động. Đầu ngón tay Huang Renjun ngập ngừng, cảm giác quán này ngon, quán kia cũng muốn đến, cuối cùng bấm vào một quán thoạt nhìn mang đậm phong cách khu phố cổ.

Bình luận chỉ toàn lời khen... đáng tiếc đều là những lời nhận xét có sẵn. Huang Renjun tặc lưỡi chép miệng, hi vọng tan theo mây khói, ngay khi sắp sửa thoát ra thì phát hiện bài viết có bình luận mới nhất!

Vào giờ này (1 giờ 30 phút sáng) thế mà lại có người gửi bình luận đánh giá đồ ăn? Đây là kiểu tinh thần gì thế nhỉ? Hoàn toàn xứng đáng với bốn chữ đầu trong câu "tôi rất giỏi ăn trái đắng".

Huang Renjun hứng thú bấm vào xem, thoạt tiên nhìn thấy một bát nước dùng trong veo, quả thực là mỳ sườn nướng. Sau đó cậu chú ý tới một bàn tay thon dài như cây hành đang đỡ mép bát một cách tao nhã.

Mẹ kiếp, mặc dù nên quan tâm đến mỳ nhưng bàn tay này đẹp quá mức cho phép rồi thì phải? Đối lập rõ rệt với cửa hàng trang trí theo phong cách cổ xưa, cứ như cán bộ lãnh đạo xuống thăm địa phương vậy.

Caption cũng được viết rất có tâm, thậm chí còn ghi chú đề cử bằng các dấu sao. Trong đó món được đề cử mạnh nhất là mỳ sườn nướng, món làm nên tên tuổi cửa hàng, vì OP thích ăn rau thơm nên dặn bà chủ cho thêm thật nhiều, còn mạnh mẽ đề cử dầu cay của cửa hàng, nghe nói do ông chủ tự làm hàng ngày, cay miệng không cay dạ dày, rất hợp với người thích ăn cay.

Huang Renjun gần như thèm nhỏ dãi vì câu miêu tả, mặc dù không dám gật bừa với cách làm thêm thật nhiều rau thơm của đối phương, nhưng bạn OP có ID "Na Na Một Bữa Bảy Bát Cơm" rất biết cách chụp ảnh, chỉ nhìn ảnh thôi cũng khiến nước bọt tiết ra như điên.

Quyết định rồi, bữa trưa mai cậu sẽ ăn món này.

Ngủ một giấc dậy, vệ sinh cá nhân xong Huang Renjun trèo tường ra khỏi trường. Vì vừa vào năm học mới chưa bao lâu, nhà trường quản lý khép kín, ra vào cực kỳ nghiêm ngặt. Nhưng cậu cũng đâu thể xin thầy hướng dẫn nghỉ phép chỉ để đi ăn một bát mỳ được? Làm như cậu chưa từng ăn mỳ bao giờ vậy.

[NaJun | Dịch] Chạy trời không khỏi nắngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ