"Chào mọi người, em là Park Jimin. Em là tân sinh viên của ngành quản trị khách sạn, rất vui được làm quen với mọi người"
Jimin dõng dạc giới thiệu tên mình. Cả khán phòng vỗ tay reo hò, háo hức vì sự tự tin của Jimin.
Duy chỉ có một người vẫn mặt than từ nãy tới giờ.
"Park Jimin cháu hết trò rồi phải không , sao tự dưng lại đi đập nhau thế hả ". Câu nói của bà chủ quán vọng lại trong đầu của Min Yoongi , đúng cái tên này rồi ."Tên vừa khó nghe vừa đáng ghét". Min Yoongi hậm hực nghĩ trong lòng rồi hừ một tiếng. Mắt vẫn chăm chăm quan sát người ta."Sau đây em xin hát bài...."
Jimin lấy hơi, ngân nga lắc lư hát hết một bài trong sự cổ vũ của mọi người phía dưới. Jimin hát rất hay, giọng rất ngọt, còn cười rất là tươi nữa.
Vui vẻ chạy xuống khỏi sân khấu, đang chạy thì thấy vai bị ai đó giữ lại.
"Chắc là mình hát hay quá nên muốn xin chữ kí đây mà". Jimin đắc ý tươi cười quay lại, sau đó thì cứng đờ cả người ra. Đập vào mặt cậu là một khuôn mặt khác, ngũ quan thì trông sáng sủa nhưng cứ nhúm hết lại một cục. Rõ ràng là thái độ khó chịu ra mặt, mắt lại còn đùng đùng sát khí. Cậu fan hâm mộ ơi, cậu có phải doạ người đến mức độ này không.
(。ŏ﹏ŏ)"Nhớ ai không?"
"Không"
Jimin nuốt nước bọt trả lời. Tối hôm qua húp gì cậu còn không nhớ, tự dưng có một thằng ất ơ chui ra hỏi câu như thế thì đến bố cậu cũng không biết được.
Yoongi siết mạnh vai Jimin, gằn từng chữ.
"Nhóc quỷ ô mai, cắn người ta ,đánh người ta xong định mất trí nhớ để trốn tội đấy à"
" Anh...anh , thằng ăn cướp giữa ban ngày là anh đấy à...a đau mà"
Jimin ấp úng trả lời, kí ức một tháng trước bị người ta giành ăn lập tức hiện về.5 chữ "ăn cắp giữa ban ngày" là điều cậu nghĩ đến đầu tiên, rồi tuột luôn ra khỏi miệng cậu. Yoongi thấy mình bị gọi với cái biệt danh xấu xa đó thì cố ý siết vai cậu mạnh hơn, làm Jimin bị đau mà la toáng lên. Mọi người xung quanh đều quay lại nhìn cậu.
" Huhu....anh muốn gì, anh định bạo lực tui đấy hả, anh là đồ to con giang hồ, đồ ỷ mạnh hiếp yếu. Anh là con trai mà sao lại nhỏ nhen như thế hả? Anh không thấy mất mặt sao? Huhu bỏ ra bỏ ra...đau đau mà..."
Jimin sợ quá tuôn luôn một tràng vào mặt Yoongi khiến anh ngơ ngác, 19 năm cuộc đời lần đầu bị chửi té tát vào mặt như thế này, có chút không kịp thích nghi.
Jimin thấy anh lơ là thì nhân cơ hội vùng vai ra khỏi tay anh để chạy trốn, thế nhưng vừa xoay người định chạy thì bị giữ lại. Cậu vừa ra sức tiến về phía trước vừa cầu xin.
"Thả tôi ra đi mà, tôi không làm gì anh hết, tôi có sai thì tôi biết lỗi rồi mà"
Yoongi nhìn một màn quằn quại trước mặt thì có chút cạn lời. Lúc cậu chạy anh giật mình định giữ cậu lại. Nhưng chưa kịp chạm thì áo khoác của Jimin đã mắc vào cạnh ghế, níu cả cậu lại không cho cậu chạy đi. Park Jimin cắm đầu cắm cổ muốn chạy thoát nên không để ý, cứ tưởng là bị đối phương tóm lại được rồi :))))
BẠN ĐANG ĐỌC
BÁN MỘT HÀO Ô MAI , TRẢ BẰNG CẬU
FanfictionMin Yoongi lấy đi hộp ô mai cuối cùng trong tiệm Làm tâm tình ai đó không tốt Lấy Park Jimin để trả thì bán lại cho Gọi mình là awg