10.

306 67 0
                                    

________________

Thật kì lạ. Đã hai ngày kể từ khi một học sinh trong trường biến mất nhưng lại chẳng có thêm ai xuất hiện. Lưu Vũ ngẫm nghĩ về những hoài nghi khi chiếc nĩa vẫn được cắm yên vị trên miếng thịt bò đã dần nguội. Tiếng hắng giọng của thầy hiệu trưởng khiến cậu bừng tỉnh. Ngô Hải cũng đưa mắt tới và mau chóng di dời nó đi. Anh biết sự kì lạ đang bắt đầu bám rễ vào ngôi trường này. Thú thực thì nó đã vốn chẳng hề bình thường ngay từ đầu. Ngô Hải là người thứ hai tới đây. Anh không biết ngoài Bá Viễn ra có ai đã từng đến trước mình hay không. Cho đến hiện giờ Ngô Hải vẫn chẳng hiểu nổi ngôi trường này. Lại nhắc đến ông anh già kia. Gần đây Bá Viễn dễ phân tâm và ngẩn ngơ hơn bình thường. Cứ như đang trăn trở điều gì đó vậy. Dù Ngô Hải hỏi han đến mức nào cũng chẳng nhận được câu trả lời xác đáng. Anh cúi đầu nhìn chằm chằm vào cốc trà mà mình không biết tên. Trùng hợp là nào chỉ bản thân Ngô Hải sống từng ngày với tâm trạng rối ren. La Ngôn ở dãy ghế đối diện anh cũng đang thở ra từng hơi nặng nề.

  Lưu Vũ mặt đỏ hết cả mặt. Vẻ điển trai của đối phương hiện rõ trước mắt cậu. Thậm chí Lưu Vũ còn quan sát được giọt mồ hôi đang lăn trên làn da ấy. Hoạt động ngoại khoá hôm nay là trò truyền ống hút bằng miệng thông qua một dụng cụ hình mỏ chim. Trong khi cả đội đang định xông tới 'hội đồng' hố đen trò chơi Châu Kha Vũ thì Lưu Vũ phải cố gắng điều chỉnh nhịp tim của bản thân. Da mặt cậu rất mỏng là điều cả trường đều biết. Nào ngờ vì thế mà bị đẩy lên chơi ngay từ lượt đầu. Doãn Hạo Vũ thu hết tất cả vào mắt. Thiếu niên nở nụ cười tựa thiên sứ, thậm chí Lâm Mặc còn thấy phảng phất ánh hào quang đâu đây. Nào biết trong lòng chàng trai người lai đang dâng lên cảm xúc đố kỵ mục nát. Doãn Hạo Vũ nghiêng đầu thầm nghĩ về việc mình có nên bẻ gãy cổ Cam Vọng Tinh hay không. Nam sinh ấy chợt cảm nhận được từng cơn ớn lạnh vụt qua sống lưng. Cam Vọng Tinh ngó nghiêng một cách vô ích trước khi tiếng la hét ầm ĩ vang lên vào lúc Vương Chính Hùng ngã xuống. Châu Kha Vũ chạy tới, hốt hoảng chứng kiến người anh thân thiết đang lên cơn co giật.

- Vì đã chết một lần rồi nên chắc không có lần hai đâu nhỉ?

Lâm Mặc bám chặt lấy Lưu Vũ chẳng chịu buông. Cậu thẫn thờ nhìn Vương Chính Hùng vật lộn trong đau đớn. Bọt mép trắng trào ra từ trong khoang miệng. Lâm Mặc và Lưu Vũ đắm chìm vào sự kinh hãi mà không nhận ra sự xuất hiện của mái tóc vàng nổi bật nào đó. Câu trả lời lạnh nhạt vang lên từ sau lưng.

- Cho cơ hội hồi sinh thì cũng chết lại được thôi.

Mika thong thả như đang thưởng thức một chương trình thường nhật trên TV. Hắn chỉnh lại bảng tên sáng loáng trên ngực áo rồi quay gót. Nữ giáo sư cùng vài nam sinh khác đưa Vương Chính Hùng đến phòng y tế. Lưu Vũ không đi theo. Cậu chạy tới nhà vệ sinh. Đúng như suy đoán, chàng trai Hawaii cũng đang ở đó. Cái nhếch mép ngông cuồng khiến Lưu Vũ tự động run rẩy.

- Bất cứ khi nào em muốn làm vài chuyện không ngoan ngoãn, tôi luôn sẵn sàng.

Chú vịt họ Lưu tên Chương chẳng hiểu phi từ đâu ra. Anh gằn giọng đe doạ. Qua tai Mika lại chẳng có chút uy hiếp nào.

|AllYu| Home SchoolNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ