Chương 4

2K 268 3
                                    

Nakroth sắp chịu hết nổi rồi, hằng ngày cứ mơ thấy tên tử thần đó chắc anh điên mất thôi.. Mặc dù không tin vào những chuyện ma quỷ nhưng cứ như thế này thì cuộc sống của anh sẽ bị đảo lộn cả thôi.

Thế nên trong một buổi tối như bình thường, anh 'vô tình' đề cập đến chuyện đó.

- Cha mẹ có tin tử thần tồi tại không ạ?

Vốn nghĩ nó như một câu hỏi vu vơ đã được định trước câu trả lời nhưng nào ngờ thay vì cười cợt nói rằng " làm gì có chuyện đó chứ " thì phản ứng của họ khiến anh bất ngờ. Họ đơ người ra một lúc rồi nở một nụ cười ngượng ngạo.

- L-Làm gì có chuyện đó chứ.

Câu trả lời thì đúng như anh nghĩ nhưng thái độ của họ thì khác xa. Nếu như anh không mơ thấy giấc mơ ấy có lẽ anh cũng chẳng buồn để ý đến hành động khác thường của họ.

Nhưng mọi chuyện không thể nào diễn ra như thế nữa rồi. Anh là một người sắc bén nên dễ dàng nhận ra phản ứng thất thường của họ.

Nakroth vẫn ăn hết bữa cơm một cách bình thường nhưng trong tâm hỗn loạn vô cùng, lòng ngập tràn nghi ngờ. Anh không dễ bỏ qua chuyện này đâu.

.

.

.

.

- Liệu.. tử thần thật sự có tồn tại?

Nakroth thẩn thờ nhìn khung cảnh êm dịu ngoài cửa sổ, buột miệng thốt ra một câu hỏi chính mình cũng chẳng biết câu trả lời.

- Cái gì tồn tại ạ?

Từ đâu hình bóng một cậu con trai tóc tím xuất hiện bênh ngoài cửa sổ.

- Zephys? Chẳng phải anh đã nói đừng làm vậy nữa sao?

- Hì hì.

Vẫn là nụ cười đó. Anh thở dài định ra mở cửa chính cho cậu nhóc nhưng thằng nhóc đó nhanh hơn anh một bước rồi. Cậu nhanh nhảu bước chân qua cửa sổ, đặt thân hình của mình vào phòng anh.

- Đây là tầng hai đấy Zephys.. nếu lúc trước anh không tận mắt thấy em trèo lên thì anh lại suy nghĩ rằng em biết bay đấy.

Ngập ngừng một lúc anh hỏi:

- Zephys.. ừm.. em có cảm giác gì với anh?

Zephys chẳng cần nhiều lời.

- Em thích anh lắm.

Đó luôn là lời nói duy nhất anh chủ động hỏi cậu. Cậu cứ vô tư trả lời anh nhưng nào biết ý nghĩa của câu hỏi đó.

Anh luôn hỏi cậu như thế không phải để biết cảm nhận của cậu về anh. Anh biết câu trả lời của cậu là gì, anh chỉ muốn ảo tưởng rằng cậu.. cũng thích anh.. mà thôi. Anh thừa biết rằng gia đình của cậu kinh tởm tình yêu đồng giới nhưng anh muốn chìm trong thứ cảm xúc kinh tởm ấy.

Dù rằng cảm xúc của mình chẳng được đáp trả nhưng khi yêu mấy ai còn giữ được tỉnh táo? Mấy ai có thể từ bỏ thứ tình cảm ấy?

Anh chẳng cần cậu đáp trả tình cảm của mình...

Chỉ cần ở bên cậu nhìn cậu hạnh phúc thôi cũng đủ rồi.

( Zephys x Nakroth ) - Tân nương tử thầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ