Phần 8: Đại kết cục(大结局)(Hạ)

5.1K 48 62
                                    

Đạo mộ bút ký

Tác giả: Nam Phái Tam Thúc — 南派三叔

Chuyển ngữ: Thủy Đạm Nguyệt group (Minh Hiên, Tiểu Điệp, Thanh Du, Namichan, Tiểu Phong Hoa, Triêu Nhan, Popochan, Cô Nương Lẳng, Biển Bạc)

Thể loại: Bí ẩn, phiêu lưu mạo hiểm, kinh dị.

Nhà xuất bản: Hữu nghị Trung Quốc, Văn nghệ thời đại, văn hóa Thượng Hải.

Tình trạng sáng tác: Đã hoàn thành.

.

Đạo mộ bút ký — Phần 8

Đại kết cục


Chương 75.

Trong mấy tháng sau đó đã xảy ra rất nhiều chuyện.

Cuộc sống của tôi dần dần trở lại với nhịp điệu cũ. Tôi dùng thân phận của chú Ba giải thích với người dưới quyền rằng mình phải đến nơi khác khảo sát một thời gian dài, việc làm ăn của cửa hàng giao lại hết cho thằng cháu quản lý.

Chờ người của Tiểu Hoa từ Trường Sa đến, tôi mới được tháo mặt nạ trong một khách sạn.

Khi nhìn thấy gương mặt của mình một lần nữa, tôi đã xúc động đến bật khóc. Tôi không ngờ vào giờ phút này mình lại yếu đuối đến thế. Cảm giác khi ấy như thể tôi vừa tháo xuống không biết bao nhiêu áp lực phải kiên cường, phải dũng cảm, phải gánh vác, phải quyết liệt, phải đổ máu, phải tàn nhẫn. Thế rồi, tôi trở lại làm Ngô Tà.

Cuối cùng tôi có thể làm  một Thiên Chân Vô Tà được phép chùn chân, được phép yếu đuối, được phép cười hì hì, được phép thất thố, được phép ngốc nghếch.

Tôi có thể đáp lại người khác không chút do dự, rằng cái này "Vì sao", rằng cái kia "Không thể nào", thậm chí, có thể chửi thẳng người ta không hề kiêng nể: "Tổ sư, ông mà không biết thì tôi còn hỏi ai được nữa?"

Tôi đã khóc rất lâu, khóc vì lấy lại được thứ tưởng chừng đã mất hay vì tâm trạng suy sụp? Chẳng vì lí do gì cả, chỉ là tôi không sao cầm được nước mắt. Tôi ôm lấy cô gái kia, cô vỗ vỗ vào lưng tôi, không nói một lời.

Khi buông cô ra, tôi phát hiện vành mắt cô cũng đã ầng ậng nước. Cô nói mình chưa bao giờ nhìn thấy ai khóc lóc đau khổ đến thế.

Tối đến, tôi nốc rượu cật lực. Tôi xếp rất nhiều cốc chén lên bàn, mong cô hồn dã quỷ cùng đến chung vui. Tôi ước chi trong số đó có người quen của mình, họ có thể nhìn thấy tôi ngay lúc này, nghĩ vậy trong lòng tôi bỗng cảm thấy vui vẻ.

Thế nhưng, mặt nạ trên mặt dễ tháo, mặt nạ vô hình che giấu lòng người mới khó cởi. Vài ngày sau, tôi thường đột ngột nói bằng giọng điệu của chú Ba, hay đôi khi lại đột nhiên tỉnh giấc giữa cơn mơ, có cảm giác chỉ cần mình lộ thân phận thì bao nhiêu công sức bấy lâu nay sẽ đổ sông đổ biển hết, thậm chí khi soi vào trong gương cũng cảm thấy thật xa lạ.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Apr 19, 2015 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Đạo mộ bút ký - 盗墓笔记Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ