Eric bật dậy khi nhìn thấy dòng thông báo hiện trên điện thoại.
Anh vừa mới đồng ý yêu cầu Follow của cậu trên Instagram cá nhân của anh. Tất nhiên là Jeno đã để chế độ riêng tư sau một lần bị lộ ra trên mạng xã hội.
Eric dụi mắt. Cậu tự hỏi làm sao anh lại có thể lỡ tay ấn nút xác nhận tài khoản của cậu, giữa cả ngàn account đang yêu cầu theo dõi anh ngoài kia.
Đôi tay run run, Eric chỉ dám thở khe khẽ khi lướt xem cả mấy trăm tấm ảnh chưa bao giờ được công bố trên màn hình điện thoại. Đã bao lần cậu vào xem tài khoản của anh chỉ để biết hôm nay anh sẽ đăng thêm bao nhiêu tấm ảnh, nhìn số lượng người theo dõi anh và anh đang theo dõi xem có biến động nào đó không. Cậu vội chụp màn hình thật nhiều, lo sợ rằng anh sẽ block cậu khi phát hiện ra mình vừa lỡ tay nhấn nút đồng ý yêu cầu follow từ một người lạ.
Jeno trước mặt cậu hoàn toàn khác với Jeno mà cậu biết trên sân khấu. Anh trông chân thật hơn, hiền lành hơn khi không có lớp makeup. Giờ thì cậu có thế nhìn được anh khi không có ánh đèn rực rỡ chiếu vào. Cậu sẽ cần bao nhiêu thời gian để xem hết những tấm hình này, để hiểu về con người anh, nhưng thói quen và sở thích của anh.
"Xin chào. Tớ là NCT's Jeno. Hy vọng cậu đã từng nhìn thấy tớ."
Tim cậu lỡ một nhịp khi thấy tin nhắn được gửi tới. Một lần nữa, cậu vội vàng ấn vào xem tin nhắn, để rồi giờ không biết phải trả lời anh thế nào khi đã lỡ xem.
Cậu crush Jeno từ khi cậu chưa debut. Cậu cứ ngỡ sau bao ngày tháng chăm chỉ tập luyện, khi được debut rồi sẽ là một bước tiến lớn để cậu có thể làm quen anh một cách tự nhiên nhất. Nhưng với ngành công nghiệp âm nhạc Hàn quốc bùng nổ, hàng trăm nhóm nhạc ra đời và hoạt động đan xen, số lần hai nhóm có lịch làm việc chung thời điểm chỉ đếm trên đầu ngón tay. Kể cả có đứng chung trên một sân khấu, thì cậu cũng chìm nghỉm giữa hàng trăm trai xinh gái đẹp khác. Việc anh có thể chú ý đến cậu, người đang chết lặng trước crush bằng xương bằng thịt là điều không thể. Eric có một hội bạn bằng tuổi, cậu đã từng hy vọng sẽ có ngày anh sẽ là thành viên của 00z line. Thế nhưng có vẻ Jeno quá cách biệt với mọi người về sở thích và cách sống. Vậy nên chắc rằng anh sẽ không bao giờ xuất hiện ở những lần mà các chàng trai 2000 như cậu tụ tập.
"Cậu là Son Youngjae đúng không?"
Cậu vội bịt miệng để không hét lên. Quay sang nhìn người anh Juyeon đã ngủ say, Eric yên tâm mình chưa làm gì để khiến anh tỉnh giấc.
"Tớ thấy tài khoản của cậu còn sáng nên nghĩ cậu chưa ngủ."
Cậu ngừng thở nhìn từng dòng tin đang nhảy lên. Tại sao anh biết tên thật của cậu, dù nó không phải là thông tin bí mật gì. Tại sao anh lại nhắn tin muộn như vậy cho cậu? Như vậy không phải dễ khiến người ta hiểu lầm lắm sao? Hàng tá câu hỏi đua nhau xuất hiện liên tục trong đầu cậu nhưng những bóng đèn trang trí nhấp nháy trên cây thông mỗi dịp giáng sinh.
"Hình như là tớ đang làm phiền cậu mất rồi"
"Dạ không"
Eric phát hiện là từ nãy mình chưa trả lời bất cứ tin nhắn nào của anh mà đã lỡ ấn vào. Tại sao cậu lại có thể sơ suất đến thế. Cậu luống cuống tìm một lý do nào đó hợp lý.