Chương IV : Câu chuyện về đơn nhập học

1K 158 3
                                    

  Bầu không khí lạnh lẽo và u ám bao trùm lên cả căn phòng, những ánh nến yếu ớt cố gắng len lỏi trong màn đêm tĩnh mịt thế nào cũng không đủ để soi sáng dù chỉ là một góc mặt của kẻ đó

  À không Thorne cũng không muốn nhìn vào mắt hắn nên cứ thế này cũng ổn...

- Vậy cậu muốn xin giấy nhập học từ học viện Carano ? - Giọng nói của hắn trầm bổng như rót mật vào tai cố gắng mê hoặc người nghe và kéo họ vào hố sâu của mị hoặc, nhưng Thorne lại cảm thấy ngược lại, chắc là đã ghét ai thì dù kẻ đó có thở thôi cũng thấy khó chịu chăng ?

- Phải !

  Tên đó nghe xong câu trả lời thì cũng im lìm, cộng thêm căn phòng tối òm nên Thorne cũng không thể thấy được nét mặt của hắn đang nghĩ gì

- Tại sao ta phải giúp cậu ? Nói cho ta lý do đi~ - Hắn đáp lại sau một hồi lâu, kể cả khi không thấy được gì thì Thorne hoàn toàn biết rằng hắn đang cười tự đắc !!

- Gia đình của cậu bé bị "bọn chúng" giết và tôi nghĩ ngài cũng hiểu cảm giác đấy - Đối mặt với hắn, Thorne vẫn không hề tỏ ra sợ sệt thậm chí là sẵn sàng đâm chọt hắn cho bỏ ghét

- Vậy à ? Cậu đang tính khơi gợi kí ức của ta để ta đồng cảm với cậu bé đó ? Còn cách nào thuyết phục hơn không, bé Thỏ ?

- Cái biệt danh gì kia ? E hèm !! Cậu bé là người cuối cùng thuộc tộc Dạ Ưng là vấn đề thứ nhất. Thứ hai, nếu nuôi dưỡng và huấn luyện tốt cậu bé hoàn toàn có thể mang lại nhiều lợi ích cho hội thông qua thiên phú vốn có của tộc Dạ Ưng

- Oh~vậy đó hả, ta mới biết đó - Hắn rung nhẹ vài nhịp chân rồi đứng dậy tiến về phía cửa sổ hoàn toàn quay lưng lại đối với Thorne

Tóm lại là có đồng ý hay không thì nói nhau một tiếng cứ "vậy đó" "vậy à" là thế *éo nào !!!!!

- Liệu có nguy hiểm quá không~khi để một thằng nhóc đang bị truy nã vào Hội ? - Hắn dùng tay mở cánh cửa sổ khiến làn gió đêm thổi vào tung bay hai tấm rèm, do ngồi đối diện cửa sổ nên vài sợi tóc của cậu cũng bị bay ra khỏi nếp

Lúc này nhờ ánh trăng bên ngoài mà Thorne hoàn toàn thấy được gương mặt của người mà cậu ta ghét cay ghét đắng, cái cách mà hắn nhếch mép nhìn mình thôi cũng thấy tởm rồi nên Thorne quyết định kiếm cớ quay ngoắc sang hướng kệ sách đối diện cho đỡ ngứa mắt

- Nhưng nếu là người mà cậu đề cử thì cũng đáng để xem xét—

  Đoạn hắn bước lại gần, rồi dùng bàn tay lạnh lẽo đó bóp vào má Thorne bắt cậu nhìn thẳng vào mắt hắn - Phải không Thỏ ?

- Yên tâm, cậu bé có khi còn vượt mặt cả ngài trong tương lai đấy - Khó chịu, Thorne cố sức gạt tay Hắn khỏi mặt mình nhưng có vẻ bất thành...thôi thì thuận theo dòng nước vậy

- Ta sẽ miễn cưỡng đặt hy vọng và tất nhiên không có gì là miễn phí cả Thorne à - Hắn thả mặt cậu ra và trở về nơi khung cửa sổ, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Thorne

- Vậy...cái giá là gì ?

- Tạm thời thì ta sẽ ghi sổ nợ và cậu không có quyền ý kiến đâu, đơn nhập học tại Carano có hiệu lực trong 10 năm, mong là nó sẽ làm cậu hài lòng - Hắn ném bao thư được gói gém kĩ càng xuống bàn rồi cười mỉm, lúc này da của Thorne cũng nổi hết cả lên

AOV - [ Zata x Laville ] Sai tình tiết hết rồi !!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ