03

24 0 0
                                    

Khi Trần Quân đến lớp, Hiểu Đồng đã nằm gục mặt trên mặt bàn mà ngủ rồi. Mới sáng sớm ngày ra, anh nghĩ. Hôm nay, khác hẳn với đêm qua, cô mặc áo sơ mi dài tay bên trong, bên ngoài khoác chiếc áo đồng phục của trường với chiếc váy dài bảo thủ cùng mái tóc buông dài gợn sóng nhẹ. Nghĩ đến đêm qua, trong lúc cô xoay người chạy vào thang máy, anh đã thoáng thấy lờ mờ hình xăm gì đó dưới gấu váy cô. Nhưng đàn ông không nên quá để ý đến tiểu tiết như vậy, nơi nào có quần áo che đậy là nơi không thể tùy tiện nhìn vào. Nhưng bụng dưới của anh lại chộn rộn thêm một chút.

Chuông reo báo giờ vào lớp, chủ nhiệm tiến vào trả bài kiểm tra giữa học kì họ vừa hoàn thành tuần trước. Lúc này Hiểu Đồng mới ngẩng đầu lên nhìn xung quanh. Trần Quân từ phía bên này vẫy tay với cô, cô lén lút vẫy tay lại từ phía còn lại. Bài kiểm tra lần này, chẳng những Trần Quân đạt kết quả cao mà còn được khen, vì cách giải của anh vừa ngắn gọn lại còn dễ hiểu hơn so với cách giảng của giáo viên đã chỉ. Hiểu Đồng lén cho anh một ánh mắt tán thưởng. Cô biết anh xuất sắc đến thế nào, vì cô luôn nghĩ rằng thường những người đẹp trai và tử tế như vậy thì luôn có đầu óc tốt.

Buổi học hôm đó diễn ra bình thường như mọi khi. Dù là một trường cấp 3 trọng điểm nhưng lại vô cùng thoải mái, vì học sinh vừa hoàn thành một kì thi xong nên hôm nay chỉ phải học một buổi, một buổi khác sẽ là tự học trên thư viện hoặc hoạt động câu lạc bộ. Lúc ăn trưa, Trần Quân ngồi với một đám con trai trong lớp, họ rôm rả nói chuyện về game và mấy trận bóng rổ tối qua. Một nam sinh để ý ánh mắt của Trần Quân không tập trung vào câu chuyện của cả đám mà thỉnh thoảng lại hướng ánh mắt ra xa. Nhìn theo hướng đó, cậu ta thấy Hiểu Đồng đang ngồi im lặng ăn cơm ở một góc căng tin, một tay cầm đũa, tay kia cầm điện thoại lướt lướt. Bản tính tinh nghịch trỗi dậy, cậu ta hắng giọng:

- Này cậu kia, đang giờ ăn cậu không ăn mà lại đi nhìn con gái nhà người ta là như thế nào hả?

Cả bàn ăn bỗng ồ lên nhìn Trần Quân, chờ đợi câu trả lời, anh thản nhiên như không, gắp thêm một miếng trứng ở đĩa cậu bạn kia:

- Thì tại mình mới chuyển đến, thấy bạn ấy ít nói chuyện nên hơi tò mò

Cậu bạn kia như bắt được mồi lửa, bèn kéo ghế ngồi sát Trần Quân:

- Này đừng nói cậu thấy tiểu ma nữ thú vị đấy nhé?

- Tiểu ma nữ?

- Chứ còn gì nữa? Lúc nào cậu ấy cũng để tóc dài xõa tung, trông như ma nữ còn gì?

Trần Quân nhún vai:

- Nhưng kiểu tóc của bạn ấy đẹp mà.

Cậu bạn kia "ôi trời" lên một tiếng rồi nói:

- Tóc tai không phải là vấn đề chính của cậu ấy, mà do cậu ấy quá mờ nhạt đó. Cậu biết không, ban đầu Hiểu Đồng còn chẳng thèm để ý gì cơ, cũng rụt rè nữa, đám con trai nghĩ cậu ấy chảnh còn hội con gái thì hay đùa cợt vì trông cậu ấy quê mùa, con gái lớp mình ấy à, son phấn suốt còn cậu ấy thì không biết gì, nhưng sau này hóa ra bọn tớ mới hiểu là cậu ấy chỉ khép kín thôi, nên rồi cũng kệ.

Học Bá Cùng Khu Rất Thích Cưng Chiều TôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ